NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 168

“Nhưng hôm nay tớ vẫn ăn táo, cậu có chịu được không?”. Tiết

San lôi ra một quả táo đưa đi đưa lại trước mặt cô nói.

“Hả! Ghét quá! Hôm nay tớ ăn, ngày mai sẽ không ăn sáng nữa!”.

Lưu Vân Vi đẩy cô ra và kéo Lí Kì đi nói: “Đi thôi đi thôi! Đi ăn đi
thôi! Tớ đói không chịu nổi nữa rồi”.

Lúc đám Trần Tầm ngồi ăn cơm trên tầng hai của nhà ăn,

Phương Hồi, Lí Kì và Lưu Vân Vi cũng đến nhà ăn. Gần như là
cùng lúc, bọn họ cùng nhìn thấy Trần Tầm vừa mua thức ăn xong
và đang bước về phía Thẩm Hiểu Đường. Ngay lúc đó, Phương Hồi
không cảm thấy ghen hay buồn, mà là vô cùng ngượng ngùng, xấu
hổ. Cô nhớ lại lời mình vừa nói với đám bạn trong phòng rằng vì giờ
học không khớp nên không đi ăn cơm được với Trần Tầm, lúc này
cả hai người đồng thời xuất hiện trong nhà ăn, mặc dù không phải
là cố tình lừa mọi người, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng khó xử vì lời
nói dối đã bị vạch trần.

“Chắc là... có chuyện gì cần trao đổi”. Lí Kì nhìn sắc mặt nhợt

nhạt của Phương Hồi, cố gắng ai ủi một câu.

“Chính là cái cậu đó! Đợt tập quân sự, tớ đã nhìn thấy cậu ta!”.

Lưu Vân Vi không giấu nổi vẻ sửng sốt nói.

Lí Kì kéo nhẹ cô bạn, nhưng mình cũng không giấu nổi tò mò

nhìn về phía Trần Tầm. Không biết là đã nói chuyện gì, lúc đó
bọn họ đang cười, nụ cười rạng rỡ của Thẩm Hiểu Đường nhìn rất
cuốn hút người khác.

Lúc này đây, Phương Hồi cảm thấy một cảm giác đau đớn dữ

dội trào lên, tràn qua lồng ngực, thậm chí khiến cô vô cùng khó
thở. Cô rất muốn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ăn
cơm với Lí Kì và Lưu Vân Vi, giữ chút sĩ diện cuối cùng cho mình.
Nhưng Phương Hồi không thể làm được điều đó, cô cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.