NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 179

những chú đom đóm trong ngày thu, ấm áp và sôi động. Trong đêm
tối đó, một góc nhỏ nào đó trong trái tim hai người đã bắt đầu có
sự thay đổi.

Đến bốn giờ sáng, bọn họ liền rời khỏi phòng, ra khỏi tòa nhà

mình ở không khó khăn gì, nhưng đến cổng trường lại khó qua, bảo
vệ chặn họ lại, hỏi rõ lí do mới mở cửa.

Thẩm Hiểu Đường ôm bụng lộ rõ vẻ đau đớn, Trần Tầm đỡ cô,

sốt sắng nói với bảo vệ: “Anh ơi, bạn này học lớp em, người ngoại
tỉnh, đợt này không về nhà, trong phòng chỉ có một mình bạn ấy,
các bạn khác về hết rồi. Nửa đêm bạn ấy bị đau bụng, liền gọi
điện thoại sang kí túc xá nam để cầu cứu, may mà phòng em có
người nên đã đưa bạn ấy xuống đây, anh có thể hỏi cô Trương trực
kí túc xá mà xem, đã định cáng xuống rồi đấy! Bây giờ phải vào
viện ngay, người ta từ xa về Bắc Kinh học, nghe nói phải bán hết
số lợn của nhà mới đủ tiền nộp học phí, anh bảo nhỡ có mệnh hệ
nào thì trường biết ăn nói thế nào với gia đình!”.

Thẩm Hiểu Đường suýt bật cười vì lời trình bày của Trần Tầm,

Trần Tầm bấm trộm cô một cái, cô vội “ái ối” rên rỉ. Bảo vệ nghe
cũng thấy vô lí, nhưng lại sợ nếu ốm thật thì lại để lỡ thời gian,
bèn nghĩ một lát rồi nói: “Thế thì các em viết giấy ra ngoài, ghi
họ tên, lớp vào, trường mình chưa có người nào nửa đêm lại ra ngoài
như các em đâu!”.

“Dạ vâng, dạ vâng!”. Trần Tầm giao Thẩm Hiểu Đường cho

Vương Thâm Chiêu rồi chạy lại viết giấy, cuối cùng kí tên là
Tống Ninh.

Ba đứa ra khỏi cổng trường, đến chỗ rẽ liền bật cười, Thẩm Hiểu

Đường ra sức đánh Trần Tầm nói: “Có nhà cậu mới bán hết số
lợn đóng học cho cậu ấy!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.