NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 180

“Thì tớ làm thế là để cho tăng thêm phần hiệu quả mà, cậu

không thấy tớ nói thế, mắt anh bảo vệ cũng đỏ hoe à!”. Trần
Tầm né người cười nói.

“Không phải Trần Tầm nói đùa đâu, bọn tớ sinh viên tỉnh lẻ đi

học là như vậy, khi tớ nhập trường ba tớ phải góp tiền cho tớ”. Vương
Thâm Chiêu cười hiền lành nói.

Thẩm Hiểu Đường nghe mà thấy mắt cay cay, cô bước lên trước

kéo tay Vương Thâm Chiêu nói: “Anh hùng không cần để ý đến sự
xuất thân, đại ca, sau này chắc chắn đại ca sẽ thành công!”.

“Đúng vậy, điểm thi đại học của đại ca cao nhất trong phòng! 625

điểm!”. Trần Tầm vỗ vai Vương Thâm Chiêu nói.

“Đâu có, ở chỗ bọn tớ số điểm này cũng không phải là cao”.

Vương Thâm Chiêu vội khua tay nói.

“Nhưng ở đây đã được coi là cao ngất trời rồi!”. Thẩm Hiểu

Đường cười nói: “Thôi đừng khiêm tốn nữa, bọn mình đi thế nào
đây?”.

“Ngồi tuyến xe đêm thôi! Tớ đã hỏi Cao Thượng đường đi rồi,

hắn ta là cuốn từ điển sống, chỉ cần cậu cho hắn biết điểm
xuất phát và điểm cuối, hắn sẽ lôi ra tất cả các tuyến xe bus,
nghe nói là từ nhỏ học với bà nội hắn”. Trần Tầm chỉ tay về phía
trước nói: “Đằng kia kìa”.

Bọn họ cùng ngồi xe bus ra cổng Thiên An Môn, mới bốn, năm

giờ sáng, nhưng trên quảng trường đã có không ít người tụ tập, trong
đó có khá nhiều đoàn du lịch đội mũ lưỡi trai đỏ, lưỡi trai trắng ở
tỉnh khác đến, đều đứng đợi lễ kéo cờ. Trên đường đi Vương Thâm
Chiêu say sưa ngắm các giàn hoa đủ màu sắc, sau khi nhìn thấy
thành lầu Thiên An Môn lại càng hưng phấn hơn, túm chặt Trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.