NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 215

việc, mặt liền xị xuống, miễn cưỡng đi gọi ông chủ, vừa đi còn vừa
ra sức lườm nguýt. Ông chủ cũng không làm bọn họ cụt hứng ngay,
nhìn Thẩm Hiểu Đường nói, cô gái này trông xinh xắn đấy, có thể
phục vụ trong quán, nhưng phải làm việc cả ngày, còn cậu thanh niên,
cùng lắm là ra sau bếp phục vụ, bê bình gas gì đó. Đang nói chuyện
thì có hai nhân viên nam khiêng bình gas đi vào, chiếc áo màu cháo
lòng dính bết dầu mỡ, Thẩm Hiểu Đường chỉ nhìn một cái rồi kéo
Trần Tầm và Vương Thâm Chiêu ra ngoài. Nhưng Vương Thâm
Chiêu nghĩ không thể cứ lang thang như thế này mãi được nữa,
không làm được gì thêm mà mất khá nhiều tiền xe bus, thế là
cậu quay lại nói chuyện với ông chủ, định ở đây làm thử xem sao.

Trần Tầm và Thẩm Hiểu Đường ngồi bên vệ đường đợi cậu,

Thẩm Hiểu Đường xoa chân nói: “Ôi, mệt chết đi được, sao mà sinh
viên tìm việc khó thế nhỉ, không biết tốt nghiệp rồi thì sẽ thế
nào?”.

“Không phải bọn mình không cố gắng, không phải bọn mình

không thực tế, mà là xã hội không cho bọn mình cơ hội, không cho
bọn mình mảnh đất rộng rãi để đón nhận mưa gió! Không cho cũng
chẳng sao, nhưng quan trọng là lại quay lại nói bọn mình là cây hoa
trong nhà kính, sống trong tháp ngà, là thế hệ vô tính sự! Đúng là
vô lí thật!”. Trần Tầm thở dài nói.

“Đúng vậy! Sớm muộn rồi sẽ đến ngày bọn mình phải phá tan

xiềng xích và tự mở mang đất trời cho mình, sớm muộn gì thế giới
cũng thuộc về mình! Bọn mình không phải là thế hệ vô tích sự, mà
là thế hệ dũng cảm! Bọn mình buộc phải sáng tạo ra tương lai bằng
phương thức của mình, nhìn thế thế bằng đôi mắt trong sáng
hơn, không nhìn sẽ không biết, thế giới thật kì diệu!”. Thẩm Hiểu
Đường dang tay ra ôm bầu trời nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.