NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 254

“Gia Mạt, nhiều lúc cậu như trẻ con ấy”. Trần Tầm cười nói:

“Cậu biết không, lần đầu tiên gặp cậu tớ trông cậu rất quen,
dường như đã từng gặp ở đâu đó, cảm giác như bạn cũ. Thế nên tớ
mới luôn giúp đỡ và an ủi cậu. Nhưng đó không phải là tình yêu từ cái
nhìn đầu tiên, bọn mình không thể đến với nhau được. Không phải
từ trước đến giờ cậu rất tôn thờ tình yêu đó sao? Hiện tại tớ đang
theo đuổi tình yêu”.

“Sao cậu lại thích Thẩm Hiểu Đường?”.

“Vì yêu nên yêu thôi”.

“Trần Tầm, tớ phát hiện ra rằng khi nói chuyện với tớ, cậu

chẳng nể nang chút nào! Câu này cậu có dám nói với Phương Hồi
không?”.

“Không phải không dám, mà là không thể. Tớ không thể buông

tay cậu ấy ra rồi lại đá vào trái tim cậu ấy một cái”.

“Thực sự tớ cũng rất buồn”.

“Gia Mạt, bọn mình không nên làm vậy được không? Như thế

không hay, tớ không thể làm được chuyện đó, tớ không thể làm
chuyện có lỗi với Triệu Diệp hay gần hơn là Tống Ninh...”.

“Cậu đã làm chuyện có lỗi rồi! Cậu có lỗi với Phương Hồi, có lỗi

với Kiều Nhiên, có lỗi với tớ!”. Lâm Gia Mạt đột ngột ngắt lời Trần
Tầm, mắt đỏ hoe nói: “Vì đến với Thẩm Hiểu Đường mà cậu đã bỏ
rơi bọn tớ! Hồi đó ai nói là sẽ yêu Phương Hồi suốt đời? Ai hứa là
sẽ mãi mãi giúp đỡ tớ? Ai đã khắc lên cây dòng chữ ‘Chúng tôi mãi
mãi không bao giờ xa nhau?’”.

“Gia Mạt, tớ biết, tất cả là tại tớ, nhưng bọn mình đều không

thể quay trở lại ngày xưa được nữa, bọn mình phải ngẩng đầu và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.