NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 258

“Trần Tầm, em muốn hỏi anh một việc, anh chỉ cần trả lời

phải hay không phải là được”. Phương Hồi cố gắng kìm chế
mình, không để tiếng khóc bật ra.

“Em nói đi”.

“Anh thích Thẩm Hiểu Đường phải không?”.

Trần Tầm im lặng, cậu biết chắc chắn Phương Hồi đã hiểu

ra vấn đề. Trần Tầm ngập ngừng một lúc, nhìn Thẩm Hiểu
Đường đang mỉm cười phía sau cánh gà, không giấu gì nữa mà trả
lời luôn: “Phải”.

Sau khi được trực tiếp nghe câu trả lời từ phía Trần Tầm,

Phương Hồi vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn, trái tim như bị xé ra
thành trăm mảnh, máu đã ngừng chảy, chỉ có nước mắt là tuôn trào
như suối. Kể cả cô nhắm mắt lại, nước mắt vẫn rơi lã chã. Phương
Hồi cố gắng kìm chế tiếng khóc, qua điện thoại, hai người chỉ
nghe thấy lời bài hát Chú chim tù túng, thời gian tựa như hố đen
rộng vô bờ, từng phút chầm chậm trôi qua. Một lúc lâu sau, Phương
Hồi mới lên tiếng:

“Trần Tầm, anh hãy nhớ đây, vừa nãy là mấy phút cuối cùng

mình ở bên nhau, từ giây phút này trở đi, em không phải là người yêu
của anh nữa, chúng mình chia tay”.

Nghe đến từ chia tay, Trần Tầm liền sững lại, mặc dù đã biết

sớm muộn gì cậu và Phương Hồi cũng sẽ chia tay nhau, nhưng
Trần Tầm nghĩ rằng việc đó sẽ diễn ra sau khi hai người đối mặt
với nhau, ít nhất là phải nói rõ mọi vấn đề. Sự việc diễn ra quá
bất ngờ, khiến cậu có chút gì đó không cam lòng.

“Phương Hồi, em hãy nghe anh nói... Phương Hồi? Phương

Hồi?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.