NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 304

“Sách do thằng nào viết vậy!”.

“Quan tâm gì đến chuyện đó! Kể cả là giả tạo thì anh có giả tạo

mãi mãi được không?”. Thẩm Hiểu Đường quàng tay lên cổ cậu hỏi.

“...Được”. Trần Tầm lại thấy buồn buồn trong lòng, cậu biết

thực ra là Thẩm Hiểu Đường muốn nghe cậu nói những điều này,
nhưng cậu lại không thể thốt ra thành lời, sau khi chia tay với
Phương hồi, cậu không muốn nói đến từ mãi mãi nữa.

Sau đó tôi có hỏi Trần Tầm, hỏi cậu và Phương Hồi đã từng

làm chuyện đó hay chưa.

Trần Tầm trả lời chưa, mặc dù có vô số cơ hội, cũng đã từng

thân mật đến mức gần như sắp vượt quá giới hạn, nhưng lại không
đi đến bước cuối cùng. Trước đó là do còn trẻ nên không dám, sau
đó là do không có đầu óc nào. Trần Tầm có cách lí giải khá độc
đáo về tình dục và tình yêu, cậu nói rằng nếu cậu và Phương Hồi
đã từng làm chuyện đó thì có lẽ bọn họ sẽ không chia tay nhau và
nếu cậu và Thẩm Hiểu Đường không làm chuyện đó thì có lẽ bọn họ
cũng sẽ không chia tay. Tóm lại là bọn họ yêu nhau rất mãnh liệt
nhưng lại giữ gìn cho nhau đến giây phút cuối cùng, chính vì thế
cậu đã kết luận rằng, sự cởi mở trong chuyện đó của giới trẻ sinh
sau thập kỉ 80 rất đáng bị lên án. Đúng là chúng tôi được tiếp xúc
với chuyện đó sớm hơn, nhưng khi lâm trận thì có khi cũng chỉ như
cha mẹ thời Cách mạng văn hóa lên rừng xuống biển, không đến
mức cởi mở như Mĩ, Nhật Bản.

Hai đứa thu dọn giường chiếu, Trần Tầm ôm tấm ga trải

giường vào nhà vệ sinh giặt, Thẩm Hiểu Đường ngượng ngùng dựa
vào cửa nói: “Hay thôi... đừng giặt nữa, tặng em để em làm kỉ niệm”.

“Cái ga to thế này em cầm kiểu gì? Mẹ anh kĩ tính lắm, thiếu

một tấm ga chắc chắn sẽ tra hỏi anh. Hơn nữa, anh cũng muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.