NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 338

Tần ngần một lúc dưới sân khu kí túc của Phương Hồi, cuối

cùng Trần Tầm vẫn quyết định nhắn tin cho cô, bảo cô xuống.
Phương Hồi nhắn lại muộn rồi phải đi ngủ, thái độ rất lạnh nhạt.
Trần Tầm sốt ruột, vội nói là đề thi tiếng Anh, bảo cô phải
xuống ngay. Nhưng tin nhắn tiếp theo của Phương Hồi đã khiến
cậu sững người, cô viết: “Không cần đâu, cảm ơn anh, em không
đăng kí thi”. Trần Tầm đứng một lát dưới sân rồi mới chậm rãi ra
về, cậu không biết Phương Hồi không đăng kí thi thật hay là chỉ
đơn thuần là không muốn gặp cậu, nhưng bất luận là lí do nào thì
cũng có thể nhận ra được một điều rằng dường như Phương Hồi
đã bắt đầu một cuộc sống mà cậu không hề hay biết và gạt cậu
ra ngoài cuộc sống đó. Mặc dù đã có sự chuẩn bị trước về mặt tinh
thần, nhưng vẻ xa lạ và lạnh lùng này vẫn khiến Trần Tầm cảm
thấy buồn, cậu nhớ chiếc bóng mảnh dẻ của Phương Hồi, đột
nhiên cảm thấy hình như cậu không muốn Phương Hồi quên
mình, giống như cậu không quên Phương Hồi vậy.

Trần Tầm vừa nghĩ vừa quay về căn nhà mình đang thuê, lúc

đứng ngoài cửa nghe thấy tiếng Thẩm Hiểu Đường, cậu mới bừng
tỉnh gạt đi suy nghĩ kì quái này. Một điều trùng hợp là anh Kiệt và
chị Tân lại cãi nhau, nguyên nhân là do anh Kiệt liên lạc với người
yêu cũ, nhân lúc chị Kiệt không có nhà đã nhắn tin cho cô bạn đó,
nhắn cho đến khi điện thoại hết pin, vẫn chưa thấy đã, anh Kiệt
lại lấy điện thoại của chị Tân để nhắn, cuối cùng ăn vụng không
biết chùi mép, để lại dấu vết trong hòm thư.

Thực ra thì cũng không có gì là nghiêm trọng, chỉ là một câu nói:

“Heo con, đi ngủ thôi!”.

Nhưng chị Tân vẫn không chịu buông tha, kéo anh Kiệt tra hỏi:

“Tại sao anh vẫn gọi đứa khác là heo con! Anh nói thế có nghĩa là
sao? Trong lòng anh, bọn tôi không khác gì nhau ư?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.