NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 342

“Gì vậy, của nợ a lô nào?”. Tống Ninh uống một ngụm bia rồi

nói: “Tín hiệu tệ kinh khủng! Bình thường nghe hay gọi đều chỉ nói
được a lô… a lô? A lô?... Nói đi!... Có nghe thấy không? Không nghe
thấy hả?... M.kiếp! Ngắt rồi!”.

Trần Tầm cười ngặt nghẽo, Vương Thâm Chiêu thì cười ha ha

nói: “Thế tội gì phải dùng mạng Tiểu Linh Thông, cứ dùng mạng
Thần Châu Hành ấy!”.

“Vì rẻ mà! Tiền hắn cống hết cho các nhà nghỉ quanh trường

rồi, để tiếp tục duy trì sự nghiệp, hắn đành phải chắt bóp trong
khoản này thôi!”. Tống Ninh lắc đầu nói.

“Hê hê! Nói xấu tôi gì vậy? Đứng dưới tầng bốn tôi đã nghe

thấy ông gào Quảng Cường, Quảng Cường rồi nhé!”.

Bọn họ đang nói thì Quảng Cường đẩy cửa bước vào, Trần Tầm

liền cười nói: “Tống Ninh đang tuyên truyền sự tích anh hùng của
ông với đại ca! Ông vào mà nghe, nếu thiếu gì thì phải bổ sung
ngay đi!”.

“Haizz, hôm nay tôi chẳng có sức để ngồi với các ông đâu, vừa

phải phục vụ một em xong, người đang yếu lắm!”. Quảng Cường
nằm vật xuống giường Trần Tầm nói.

“Thế thì phải uống ngay thôi! Hôm nay cho phép ông gục trước!

Không phạt ông đâu”. Trần Tầm tung cho cậu ta một lon bia và
nói.

“Thôi! Tôi mà uống nữa thì thăng thiên mất, có còn lạc không?

Thịt bò khô cũng được! Đói quá!”. Quảng Cường lại tung trả lại nói.

“Tôi vẫn còn một cái bánh rán đấy, chỉ có điều hơi nguội, ông có

ăn không?”. Vương Thâm Chiêu đứng dậy nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.