NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 262

Trường Cung chủ nhân ở khoảng tuổi sáu mươi, râu năm chòm dài đen
mướt, tóc đã bắt đầu bạc, dung mạo khôi vĩ, tia nhìn đầm thấm nhân hậu.
Cả bốn người đều không nhận được nét quen biết nào trên khuôn mặt hiền
hậu ấy.
Hơn ba mươi năm trôi qua, bao nhiêu dòng sông đã biến thành nương bãi.
Kìa non núi lỡ, nọ sông cát bồi. Bao nhiêu tang thương biến cải, làm sao
tìm thấy được những nét thân thuộc trên gương mặt của một người cố ý lẫn
tránh và che giấu? Vị Thần y đang ngồi trước mặt Đại sư, với nét mặt thản
nhiên kia, có phải là vị Giáo chủ năm xưa của họ? Thời gian xóa hết mọi
nét thân quen cũ, và ánh mắt uy nghiêm ngày nào, chỉ thấy tỏa ra tia nhìn
nhân hậu với nỗi buồn ẩn chứa lặng lờ. Không hề bắt gặp ánh tinh quang
loang loáng ngày nào của một bậc thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Cả bốn người đều phân vân, đều tự hỏi họ có lầm lẫn, có vội vả quá chăng!
Chỉ riêng một mình Nhan Bổn, tuy cũng biết không có gì để chứng minh,
để xác quyết, nhưng sao lão họ Nhan vẫn chắc chắn người đang ngồi trước
lão chính là vị Giáo chủ trẻ tuổi khả kính năm xưa. Chính vì ông, và chỉ
duy nhất vì ông mà lão đã rời bỏ những năm sống yên tĩnh, tách biệt giang
hồ, để vạn dặm đến nơi này. Lão làm sao quên được cái cảm giác tin yêu,
ngày lão gặp vị Giáo chủ bình dị, lần đầu tiên cách đây trên ba chục năm;
cảm giác ấy lại trở về với lão lúc này, khi ngồi trước vị Thần y họ Trường
Cung.
Trường Cung, phải đúng thế, trong óc lão một tia sáng lóe lên: chữ Trường
và chữ Cung ghép lại chồng chữ Trương là gì! Và bỗng dưng trong lòng
lão, một nổi buồn thương và phiền muộn dâng đầy. Năm người cùng yên
lặng. Kiến Nghiệp đại sư không biết phải làm cách nào để vị Thần y này lộ
diện. Với một người khác, ông có thể dùng nhiều cách để làm sáng tỏ,
chẳng hạn như về võ công. Nhưng nếu quả thật vị lang y này chính là
Trương Giáo chủ, thì võ công của ông đã đến chỗ NHƯ NHIÊN, cực động
đã biến thành cực tĩnh, "có" biến thành "không", thăm thẳm khôn cùng, dò
tìm sao được!
Bất chợt, trong cái im lặng của tâm tư, ông nghe rõ ba hơi thở, dài ngắn
khác nhau. Bốn người đang ngồi quanh ông, sao chỉ có ba hơi thở? Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.