NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 265

- Khai bẩm Giáo chủ, thuộc hạ chán nản hết chuyện đời !Trường Cung
Thần y giọng từ tốn:
- Xin các hiền huynh xưng hô với Vô Kỵ này như anh em bằng hữu. Quá
khứ ta chẳng nên nhắc đến nữa, hãy gọi tại hạ bằng cái tên tục của lão lang
vườn này!
Kiến Nghiệp đại sư cung kính đáp:
- Xin vâng lời dạy của Trường Cung bằng hữu !
Thần y mỉm cười:
- Đa tạ Đại sư, trên ba mươi năm nay lão không còn nhớ đến cái tên Vô Kỵ
nữa rồi. Tất cả chẳng còn nhớ được gì.
Và suốt ngày hôm ấy, Thần y im lặng, thản nhiên lắng nghe Kiến Nghiệp
đại sư thuật lại những biến động của võ lâm suốt trên ba mươi năm, và sự
tàn bạo của Dương Tiêu áp đặt trên đầu trăm họ. Thần y im lặng không nói
gì, cũng không hỏi lại một câu, giống như một kẻ ngoại cuộc.
Ngô Quán Trung nhìn Thần y, nói:
- Trương tôn giá, tôn giá bỏ ngoài tai mọi điều không lý đến, nhưng những
việc như đốt cháy và tiêu diệt sinh mạng cả một đoàn thuyền, chẳng nhẽ
không làm tôn giá nhíu mày sao?
Thần y cất giọng, chậm rãi:
- Tại hạ đã hiểu được cảnh đời, biết được lòng người, đâu còn ngạc nhiên gì
những việc như thế nữa. Đau đớn, xót hương cũng khôn cùng, mà bạo lực
thì tất sinh bạo lực, biết tìm sao được?
Lãnh Thiềm thở dài:
- Lũ chúng ta là kẻ cầm kiếm, vì dân mà trừ bạo, cứu khổn, phò nguy;
chẳng lẽ thấy việc bạo tàn mà ngoảnh mặt? Tôn giá nghĩ thế nào?
Thần y im lặng cúi đầu. Kiến Nghiệp đại sư nói:
- Nay thí chủ là người lòng như Nhật Nguyệt, đức độ như Thái sơn, võ học
như Bắc Đẩu; chẳng nhẽ vì chán ngán lòng người mà chẳng xót thương lê
dân rên xiết. Lòng há bình yên được sao?
- Ôi thôi, ta những tưởng quy ẩn nơi chốn thanh sơn, gạt bỏ ngoài tai trăm
nỗi bất hình, lạc đạo an bần, mà cũng chẳng giữ được lòng thanh tịnh nữa.
Nhưng chúng ta là những cây cột lẻ loi chống làm sao được cơn bảo táp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.