NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 30

nhãn, óng lên mầu huyết dụ, hôn lên nó rồi đeo vào cổ Nguyên Huân,
chàng giữ hai bàn tay nàng, xúc động nói:
- Ta mãi mãi nhớ lời em dặn. Ta chẳng có gì quí giá để lại cho em!
- Huân ca, tiểu muội từ nay đã là người của họ Trần, chàng ở nơi nào, thiếp
như bóng trăng nơi ấy, dẫu có đợi chờ đến bao lâu, lòng thiếp vẫn tợ trăng
rằm, vẫn như đỉnh Liên Sơn vời vợi kia !
- Ta cũng thế. Thanh muội! Ta cũng thế! Khi ta đi xa, Thanh muội vò võ
một mình, hãy cố gắng luyện tập thuần thục võ công. Thời ly loạn, giặc
Minh đang dày xéo dân ta, đất nước cần đến cả trai lẫn gái.Thanh muội,
Thanh muội còn nhớ người khách đến thăm gia gia mấy tháng trước
không?
- Nhớ chứ! Ruột thịt của ca ca đó ?
Nguyên Huân ngơ ngác :
- Ta làm gì có thân thuộc?
- Người đó là Trần Nguyên Hãn, đích tôn của quan Tư Đồ Băng Hồ tướng
công Trần Nguyên Đán, một bậc Thân Vương của Trần triều.
- Sao Thanh muội biết?
- Gia gia nói?
- Sao Lão gia không cho ta hay?
- Gia gia bảo rằng chưa đến lúc cho Huân ca biết, vì trọng trách của Huân
ca còn nặng không muốn Huân ca phân tâm trong việc học hành luyện tập.
- Ông ta đến đây có việc gì thế?
- Gia gia nói với muội về cuộc khởi nghĩa của Bình Định Vương Lê Lợi, và
có nhắc đến người bà con khác của ca ca..
- Ai vậy?
- Đó là Trưởng tử của Trần triều Bảng Nhãn Nguyễn Phi Khanh, tên là
Nguyễn Trãi.
- Ngày ấy gia đình bị thảm sát, ta còn quá nhỏ, gia gia không nói ta làm sao
biết được !
- Mới đây gia gia mới cho tiểu muội biết mà thôi !
- Người ấy sao không đến?
- Nghe đâu vị Biểu huynh ấy còn đi tiếp xúc với một số hào khách khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.