NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 328

Ôi, tiếng nói nơi quê hương của mẹ nàng, lần đầu tiên nàng được nghe
trong một tình huống nàng không ngờ tới.
Tiếng nói mang âm hưởng ríu rít của tiếng chim, như có mật ngọt thoát thai
từ giọng nói . . . Tuy không hiểu, nhưng từ trong đáy lòng Hoài Nam, ngôn
ngữ kỳ diệu của quê ngoại như đang lay động cả tâm hồn nàng, rung động
trên từng cảm xúc...
- Nguyên Huân, sao ta lại gặp con ở đây? Nói cho ta biết đi Nói cho ta biết
thực trạng sau đêm kinh hoàng ấy...
- Thúc mẫu, Uyển Thanh đã lớn và xinh đẹp. Thúc phụ con còn sống,
nhưng đau ốm triền miên, và Dư thúc nữa. Tất cả chỉ còn có thế! Cách đây
bốn năm, con tìm sang đây để tìm thâu báu vật của nhà họ Trần, và tìm
kiếm Thúc mẫu. Con xâm nhập Hoàng thành đã mấy đêm nay, đêm cuối
cùng thì bị phát giác?
Tiếng chàng hết sức mệt mỏi:
- Thúc mẫu, con bị trúng Hàn Ngọc âm chưởng như Thúc phụ ngày xưa, từ
nay có sống cũng như chết, bổn phận không làm xong, làm sao còn dám
quay nhìn Tổ quốc nữa! Đoàn thúc con sở dĩ còn gượng sống đến ngày nay
vì còn kỳ vọng ở nơi con. Nay trở thành người vô dụng, con không còn
muốn sống làm gì nữa!
Nguyên Huân mệt mỏi nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt ứa ra, chảy xuống
thái dương. Vương phi nắm vội bàn tay Nguyên Huân, giọng bà thoảng
thốt:
- Có phải con muốn nói đến "Vạn Kiếp Bí Truyền" của Tổ phụ con? Con ạ!
Đừng tuyệt vọng thế, ta đã thu hồi được từ hai năm trước, từ ngày dời đô về
Yên Kinh, và hiện đang giữ bên mình!
Nguyên Huân mở bừng mắt, đôi mắt linh hoạt, đầy sức sống:
- Thúc mẫu, Thúc mẫu vừa nói gì?!
- Ta nói, " Vạn Kiếp Bí Truyền" của Tổ phụ con, hiện đang ở trong tay ta!
Như có phép mầu, một luồng sức mạnh bừng nở trong người, Nguyên
Huân ngồi bật dậy, chộp lấy bàn tay Vương phi:
- Thúc mẫu, làm sao Thúc mẫu biết và lấy lại được Di vật của Tổ phụ hài
nhi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.