NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 346

- Hoài Nam, có chuyện gì mà Hoài Nam giấu Bảo Thư vậy?
Hoài Nam bối rối:
- Hoài Nam có giấu Bảo Thư cái gì đâu!
Nhưng hai gò má ửng đỏ của nàng chẳng qua được một Bảo Thư tinh ý,
Bảo Thư thở dài, đứng dậy:
- Nếu A-di chẳng tin ở điệt nữ, điệt nữ xin cáo từ!
Nói xong nàng ứa nước mắt bước đi. Hoài Nam bối rối sợ hãi, chạy theo
níu lấy áo Bảo Thư, khóc nói:
Bảo Thư, Bảo Thư, ta nói, ta nói...
Bảo Thư quay lại, ôm lấy Hoài Nam:
- Nếu đó là nổi khổ tâm không thể tỏ bày với người ngoài, xin A-di đừng
nói ra...
- Không đâu Bảo Thư ơi, Hoài Nam, ngoài má má và Bảo Thư ra, thì còn ai
là người thân yêu, tín cẩn nữa. Sở dĩ Hoài Nam giấu Bảo Thư, chỉ vì không
muốn để Bảo Thư liên lụy đó thôi!
- Sao Hoài Nam lại nói thế, Hoài Nam coi Bảo Thư này là hạng người nào!
Vẻ giận hờn của Bảo Thư làm Hoài Nam luống cuống; nàng kéo Bảo Thư
vào tận phòng riêng, đóng cửa lại, nói: .
- Việc này có liên quan đến vụ biến động ba đêm trước. Gian tế một chàng
trẻ tuổi, bị Gia gia đả thương trí mạng, chạy đến đây thì bất tỉnh, Hoài Nam
không thể không cứu...
Chưa dứt lời, Hoài Nam ngơ ngác và sợ hãi khi thấy Bảo Thư quỳ sụp
xuống lạy mình vừa nức nở:
- Ôi đội ơn A-di, đội ơn A-di, đội ơn Hoài Nam muôn vàn!
Hoài Nam đỡ Bảo Thư dậy, không hết ngơ ngác:
- Bảo Thư làm sao thế?
- Người mà Hoài Nam cứu được, chính là người bạn, không... là người em
kết nghĩa của Bảo Thư đó. Ôi, tạ ơn Trời Phật!
Hoài Nam tròn xoe mắt, kinh ngạc:
- Kỳ dị thật!
- Sao lại kỳ dị?
- Thật là một sự tình cờ kỳ dị, nhờ cứu được y, má má nhận ra y là cháu bà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.