NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 373

Nói xong, Thể Dung xụ mặt, nhưng chỉ được một lát, giật được chú cá lớn,
tính hồn nhiên và vui vẻ trở lại ngay với nàng:
- Con này là con thứ tám, huynh trưởng được những một con, lớn bằng
ngón tay; thế mới biết cá nó cũng lựa người dễ ưa mà đến. Huân đại ca
được mấy con rồi?
- Tại hạ được ba con, tài nghệ còn thua cô nương xa lắm!
- Cái đó là điều dĩ nhiên, tiểu muội nổi danh sát cá ở vùng này, Huân đại ca
bì làm sao được!
Nguyên Huân cười nói:
- Có lẽ cá nó thích tính tình của cô nương nên chúng mới tranh nhau đớp
mồi, để cô nương được vui chăng?
- Đúng đấy, chứ cá nào nó thèm chơi với người chậu bậu bao giờ. Ái chà,
lại một chú nữa. Cắn câu mạnh vào... Thế đó ! A ha, chú thứ chín này hám
ăn quá . Hám ăn thì chết, chú mấy không biết hay sao?
Thể Dung bỏ con cá vào giỏ, cuốn dây câu, nói:
- Con số chín là con số lớn nhất. Con số ba cũng lớn, con
số một lại càng lớn hơn, có phải không huynh trưởng?
- Chứ còn sao nữa, số một không lớn sao lại đứng đầu, cái con bé dốt nát
kia !
Thể Dung chu mỏ, trợn mắt nói:
- Hay quá! Một con cá nhiều hơn chín con cá, thế mới biết huynh trưởng
giỏi thật, tiểu muội thua là phải!
Trường Cung Hoa làm nghiêm, quay sang Nguyên Huân:
- Tình trạng sức khỏe của huynh đài ra sao?
- Cảm ơn Trường Cung đại ca đã hỏi, tiểu đệ đã hoàn toàn bình phục. Sáng
mai, tiểu đệ xin phép Lão nhân gia, huynh đài .và Trường Cung cô nương
cho phép tiểu đệ lên đường. Tiểu đệ thật lòng không dám mở lời cảm ơn, vì
ơn đức của chư vị ban cho lớn như trời bể. Chỉ mong có ngày báo đáp...
Thể Dung nheo mắt nói:
- Huân đại ca khách sáo vừa thôi chứ, ai làm ơn mong được trả ơn bao giờ.
Đại ca khi nào nhớ nơi này, trở về thăm chúng tôi thế là đủ, hà tất phải nghĩ
ngợi lôi thôi như thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.