NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 393

sớm, đầy một trời, ắp một động, ngào ngạt trong lòng chàng. Thời gian như
dừng lại, mây trắng ngày hạ vàng trên đỉnh trời cao như ngừng bay, vạn vật
dường như bất biến trong lẽ hằng thường tồn sinh hủy diệt; mọi cõi tối tăm
của tâm thức như tỏ rõ, quán triệt vô lượng.
Vân Hà Tỏa Kiếm hóa thành tâm, khẩu quyết ảo diệu của Huyền Thiên
kiếm trở nên giản dị, nhập thành ý, biến thành thần, hóa thành tâm...Và một
buổi sáng của đất trời, chàng bước vào Sát Na. ôi, Sát Na mênh mông như
biển. Con chim ngoài cửa động trong tư thế vươn cánh bay lên... Chàng
nhớ đến thân mình, như con chim lìa tổ, xao xác một góc trời... Chàng nghĩ
đến lẽ trường, đoản của hưng, thịnh, của suy, vong; bao nhiêu điều, trăm
nghìn nỗi dạt dào và mênh mông trôi đi, cuốn lại, trong nổi hồi tướng
không ngừng...
Thời gian có hay không... mà sao con chim kia chưa vươn nổi đôi cánh
mỏng? Ngoại vật chậm là dường nào. . . ! ý niệm, tâm cơ của chàng sao
nhanh dường ấy ! Sát Na Vô Lượng đã viên thành!
Chàng lui khỏi Sát Na, trở lại cõi hằng thường; cánh chim bay vút lên trời
cao, nô đùa trong gió hạ. Chàng mỉm cười. Tình yêu và nguồn sinh lực
phấn chấn đào dạt trong lòng chàng. Cánh bướm nhởn nhơ còn cố níu lấy
thời gian, chập chờn trên đài sen vừa hé nở. Chàng hóa thân làm mây bay,
làm gió mát, trái tim chàng nồng nàn êm dịu. Trái tim chàng, đôi mắt chàng
nở thành nụ cười. Và cả vũ trụ như chuyển mình trong từng dòng huyết
quản của Nguyên Huân...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.