NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 394

Trần Phiên Ngung

Nam thiên nhất tuyệt kiếm

Chương 24

Bụi hổng còn nhớ ngày Đông tuyệt

Thạch động buồn chăng buổi tiễn hành.

Nguyên Huân trở lại Yên Kinh vào một ngày cuối hạ. Hơn một năm xa
cách Hoài Nam, lòng nôn nao mong nhớ, chàng khát khao được gặp lại
nàng. Từ lúc rời khỏi Tuyệt Tình Đàm, chàng đã đổi đến bốn lần ngựa,
ngày đêm không nghỉ, để sớm được nhìn thấy và được chìm đi vào đôi mắt
thăm thẳm mong chờ. .. Hoàng thành, và nhất là Quang Minh Vương phủ
được canh gác vô cùng cẩn mật. Trên gương mặt những người lính canh,
chàng nhìn thấy những nét lo âu và mệt mỏi.Nguyên Huân trở lại Thiên
Dung tửu lầu. Một tháng trời trên lưng ngựa, chẳng cần được nghỉ ngơi. A
Thực, gả tửu bảo nhận ra chàng, y mừng rỡ:
- Trời đất! Tiểu nhân cứ nghĩ là công tử không bao giờ trở lại nữa, nhưng
mà đồ đạc của công tử, tiểu nhân còn giũ nguyên vẹn!
Nguyên Huân hài lòng:
- Đồ đạc có gì đáng kể đâu, ta cho ngươi đấy !
Tửu bảo rối tít cảm ơn chàng, y săn đón:
- Công tử nghỉ lại đây chứ! Căn phòng cũ vẫn trống đấy!
- Ta đang đói, ngươi dọn cho ta vài món. Lần này ta chỉ ớ lại chừng đôi
ngày thôi, phòng nào cũng được. À này, A Thực, kinh thành có chuyện gì
không mà ta thấy không khí có vẻ căng thẳng thế?
A Thực lấm lét nói:
- Quang Minh Vương phủ lúc này bị quấy nhiễu luôn, nên tăng cường canh
phòng và xét hỏi kỷ lắm. Đánh nhau hoài, chết chóc vô số!
- Ai đánh nhau với ai?
- Tiểu nhân làm sao biết được. Canh phòng cẩn mật như thế mà bọn gian tế,
thích khách vào ra như chỗ không người, toàn là bọn võ lâm cao thủ cả;
dân chúng lại càng khổ sở hơn, vì bọn áo màu trong Vương phủ nghênh
ngang quấy nhiễu, chẳng coi Vương pháp ra gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.