NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 399

phải cười, với tiếng gọi "Vương phụ đắng chát trên môi. Hai mẹ con nàng
phải kéo dài tình thế u uất này cho đến bao giờ? Và Nguyên Huân, liệu
chàng có cơ may giữ được tính mạng và phục hồi công lực? Chàng ra đi
biệt vô âm tín, và nàng âm thầm thương nhớ ngày đêm...
Riêng Bảo Thư, với linh cảm của một người phụ nữ, nàng biết Hoài Nam
cũng yêu Nguyên Huân, nhưng mối tình ấy sẽ đưa Hoài Nam đến đâu?
Nàng biết rằng giữa Nguyên Huân và Ngoại.tổ nàng, thân phụ của Hoài
Nam, đã nặng một mối thù bất cộng đái thiên, và như thế, mối tình của
Hoài Nam cũng chỉ là tuyệt vọng? Chính nàng, Bảo Thư cũng không biết sẽ
phải thế nào, khi ngày mai đây, một người trong hai kẻ tử thù kia sẽ chết
dưới tay nhau, bất cứ ai trong hai người nàng đều không muốn!
Nguyên Huân có cái danh chính của chàng, chẳng thể ngăn cản không cho
chàng trả mối gia thù, nhưng nàng cũng không muốn Ngoại tổ nàng vì thế
mà phải chết, mặc dù tội lỗi ông gây ra cho thiên hạ quả thật quá lớn...
Bảo Thư cảm thông với Hoài Nam, nên càng thương xót A-di của mình;
nhưng cớ sao nàng chỉ gặp được ở Hoài Nam sự im lặng mỗi khi nàng lựa
lời gần xa để an ủi? Bảo Thư nghĩ rằng, Hoài Nam buồn chỉ bởi tuyệt vọng
cho một tình yêu trớ trêu không lối thoát, nàng lại càng thấy thương Hoài
Nam hơn. "Ta thương xót ta, hay thương xót Hoài Nam?"
Bảo Thư tự hỏi, và những giọt nước mắt đêm đêm chan hòa trên gối, thay
cho câu trả lời kia.
Nhưng dẫu sao, Hoài Nam được chàng yêu lại, nàng tin thế, còn ta, ta ôm
mối ẩn tình này; đến ngày nào chàng mới biết cho! "Chàng có biết, dường
bằng chẳng biết, lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi". Dẫu sao, xin chàng hãy
biết được lòng ta, nhưng đừng thương xót ta, "Nguyên Huân ơi, chị chỉ xin
em cho chị một giọt lệ, giọt lệ duy nhất, cũng đủ để chị sống hết một kiếp
lẻ loi này".
Hoài Nam càng héo muộn, nàng sống trong nỗi nhớ nhung thơ dại, cùng
trăm ngàn nỗi đau vò xé lòng nàng. Nguyên Huân phải trả mối thù cho gia
đình chàng, cho quê hương và đồng bào Đại Việt, cho chính sự tan tác của
gia đình nàng nữa. Nhưng Dương Tiêu, kể từ khi nàng có đủ trí khôn để
nhớ, ông ta đã đối đãi với mẹ con nàng cực kỳ thương yêu và trân trọng; có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.