NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 402

- Không, Huân ca! Sao tiểu muội lại có thể giận Huân ca được chứ!
- Nam muội, huynh muốn gặp Thúc mẫu ngay bây giờ, có điều muốn nói,
hiền muội giúp ta nhé!
Một lúc sau, Vương phi đến. Bà vô cùng xúc động khi Nguyên Huân bất
ngờ trổ lại nơi này. Nhìn Nguyên Huân rắn rỏi, khỏe mạnh, bà ôm lấy cánh
tay rắn như thép của chàng, ứa lệ :
- Huân nhi, con đã hoàn toàn hồi phục rồi phải không, ta mừng lắm...
Nguyên Huân nhìn bà thương yêu:
- Vâng, con đã hoàn toàn khỏe mạnh, hơn nữa, con đã không phụ lòng Tổ
phụ và Gia gia con, Bảo kíp của Tổ tiên con đã luyện thành. Con vội trở về
đây, vì con muốn bàn với Thúc mẫu một chuyện...
- Chuyện gì vậy con?
Nguyên Huân nhìn sâu vào đôi mắt bà:
- Thúc mẫu có nghĩ đến việc trở về quê hương không?
Vương phi ứa nước mắt đáp:
Cáo chết trăm năm quay đầu về núi, huống chi là con người. Nhưng biết
làm sao?!
Bà quay sang Hoài Nam:
- Ý con thế nào?
Hoài Nam nhìn mẹ:
- Mẹ, sao mẹ lại hỏi con như thế! Con mong điều ấy từng ngày mẹ biết
không. Mẹ con ta phải rời khỏi chốn này, dù đường sá có xa xôi nghìn dặm.
Nhưng. . . nhưng làm sao Dương Vương cho mẹ con mình...
Nguyên Huân chen lời, hỏi:
- Thúc mẫu, con có nghe nói Hân phu nhân sửa soạn trở về Võ Đang Sơn
có phải không?
Vương phi gật đầu:
- Bất Hối, Vân Hạc và Bảo Thư, ngày mốt sẽ lên đường.
- Thúc mẫu, con có ý kiến này, nhân dịp Vương phủ bất an, Thúc mẫu trình
ý với Dương Vương, xin được cùng Hân phu nhân về thăm Võ Đang Sơn;
con chắc thế nào hắn cũng bằng lòng! Thúc mẫu sẽ cùng với Hân phu nhân
xuôi bằng đường biển, ra cửa Lữ Thuận, theo hướng nam đến Triết Giang,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.