NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 430

Nguyên Huân chậm rãi đi đến giữa sân chùa, lúc này những xác chết đã
được mang đi, quỳ xuống, ngước mặt lên trời cao, mắt nhắm lại, hai hàng
lệ chan hòa, chàng khấn:
- Xin anh linh của Phụ thân chứng giám cho đứa con bất hiếu. Con, Nguyên
Huân, ngày hôm nay: trả thù cho nhà, rửa hờn cho nước!
Chàng hướng về phương Nam, quê hương đất tổ Đại Việt lạy tám lạy.
Đứng lên, Nguyên Huân sãi từng bước, từng bước chậm tiến đến chỗ
Dương Tiêu ngồi, đứng trước mặt y, chàng ôn tồn lên tiếng:
- Vương gia, Vương gia cảm thấy sức khỏe như thế nào?
- Tại hạ quyết không khi nào thừa nước đục thả câu!
- Nội lực ta cũng sắp thu hồi!
Nguyên Huân nói:
- Bây giờ đã quá Ngọ, cuối giờ Mùi có được không?
Dương Vương nhếch mép:
- Lúc nào cũng được! Ngươi xử sự anh hùng như vậy có khi nào ân hận
chăng?
Nguyên Huân mỉm cười:
- Dẫu chết cũng không khi nào. Một lời đã nói ra, sao phải ân hận?!
- Thôi được, ngươi... nhưng thôi, ta lúc nào cũng săn sàng!
Chưởng Kỳ sứ Kim Nhuệ kỳ Ngô Quán Trung mời toàn bộ quần hào về
dãy nhà phía Tây dùng cơm, ông cũng thông báo, dãy nhà phía Đông cũng
sẵn sàng cơm nước, nếu ai trong bọn Dương Tiêu có đói, cứ tự nhiên.
Phạm Dao cắt cử cao thủ, ngầm giám sát mọi hành động
của Dương Vương và bọn thuộc hạ. Đã giữa giờ Mùi, quần hùng kéo ra
khán đài chờ đợi . Dương Vương và đồng bọn, từ phía Đông cũng bước ra,
tất cả bọn áo màu im lìm ngồi trên khán đài. Dương Vương một mình bước
ra giữa sân chùa, Nguyên Huân cũng bước đến đối diện.
Chàng chắp tay xá ba xá, nói:
- Xin Vương gia nhận cho ba xá này, đây là để tỏ lòng kính trọng đối với
những người thân thuộc của Vương gia mà vãn bối đã được quen biết!
Cách cư xử của Nguyên Huân vô cùng đĩnh đạc và có đạo nghĩa phân
minh, quần hùng vừa kinh ngạc lại vừa kính phục. Thốt nhiên sắc mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.