NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 274

- Ông ta sắp đến bây giờ đấy.

Mi-le đi đi lại lại khắp phòng, nóng nảy xoa xoa hai bàn tay vào nhau,
đôi mắt lúc nào cũng nhìn ra cửa. Nét mặt hắn lộ rõ vẻ lo sợ đến nỗi Lút và
Hen-rích không ai dám hỏi xem việc gì đã xảy ra.

E-véc vừa mối đến, Mi-le bám ngay theo lão vào buồng làm việc.
Nhưng chưa được một phút thì E-véc gọi cả hai sĩ quan vào.

- Thiếu tá vừa báo cho tôi một tin chẳng lành: Đêm hôm qua trên quãng
đường từ Sam-bê-ri đến Xanh Rê-mi bọn du kích đã lật đổ cả đoàn xe lửa
chở vũ khí cho sư đoàn chúng ta xuống vực rồi. Thượng úy Phen-ne bị trọng
thương, đơn vị áp tải bị đánh tan mất một số, còn một số đã bỏ chạy tán
loạn.

- Còn vũ khí, vũ khí? - Hen-rích và Lút kêu lên gần như đồng thanh.

- Bọn du kích chỉ cướp được một phần thôi. Ước chừng một phần ba thì
phải. May mà đội bảo vệ mới kéo đến tiếp viện kịp...

Tên sĩ quan mật mã bước vào làm gián đoạn câu nói của E-véc.

- Thế nào, bên ấy có việc gì đấy?- E-véc ôn tồn hỏi, vừa giơ tay đón lấy
bản báo cáo mật mã. Đọc xong, lão tức tối ném mảnh giấy con xuống - Chao
ôi, chúng úp đúng trung úy Pha- un của tôi rồi !

- Bẩm Trung tướng, có việc gì nữa đấy ạ?- Không có lệnh của E-véc,
Mi-le không dám nhặt bản báo cáo lên.

- Cũng tối hôm qua bọn du kích đã đột nhập vào tháp canh của đội xạ
thủ tiểu liên thứ mười bảy đang chịu trách nhiệm bảo vệ lối vào đường hầm.
Một số bị tiêu diệt và một số bị thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.