NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 602

trao trả cho chúng tất cả bọn con tin, trả tuốt không sót một tên! Câu chuyện
này thế là xong. Ngày mai khoảng 11 giờ chúng tôi sẽ đợi Nam tước và bác
sĩ trở về cùng với thiếu tá Sten-ghen, bá tước Ra-mô-ni và đại tá Phun.

Hôm sau thời tiết xấu. Mưa thu lất phất bay. Những cụm mây xám trôi
là là ven sườn núi, đọng lại trên rừng cây. Vào những ngày mưa như vậy
người ta chỉ muốn ngồi trong phòng ấm cạnh lò sưởi, tay cầm cuốn tiểu
thuyết hay là cốc rượu vang ngon. Thế mà Hen-rích, Ma-ti-ni và Lu-y-da đã
đáp xe tới Pác-mô từ sáng sớm. Khi biết kết quả cuộc điều đình với du kích,
ả nữ bá tước đã nhảy cỡn lên ôm hôn Hen-rích để cảm ơn và nàng nặc đòi đi
theo. Hen-rích bằng lòng nhưng sau đó lại tự trách mình hơi nhu nhược: Có
thể Lu-y-da sẽ nổi nóng và làm hỏng việc.

- Ông Ma-ti-ni đã xem xét từng con tin rồi còn kiểm tra danh sách làm
gì cơ chứ?- Lu-y-da phàn nàn - Biết đâu bọn du kích chẳng chịu đợi lâu và
bỏ về mất thì sao? Thế là không trao trả được.

- Tôi xin cam đoan với bà là hôm nay Bá tước sẽ ăn cơm chiều ở nhà
và có thể là ăn cơm trưa nữa đấy - Hen-rích an ủi ả mặc dầu anh thừa biết
cái người mà ả sốt ruột trông ngóng hoàn toàn không phải là lão bá tước.

Cuối cùng đám con tin được dẫn đến xe ô-tô. Họ có ý bối rối, sợ sệt
nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi vào xe vận tải với vẻ điềm nhiên của những
người sẵn sàng chờ đón mọi việc không may.

- Ma-ti-ni này - Khi mấy chiếc xe cam nhông cùng chiếc xe hòm mang
nhãn hiệu "pho" của trung tướng cho mượn bắt đầu rời khỏi thành phố, Hen-
rích mới sực nhớ ra - Chúng mình chưa báo cho đám con tin biết rằng ta
mang họ đi đâu. Lúc vào đến rừng mà không có lính hộ tống tất nhiên họ sẽ
chạy trốn hết.

Ma-ti-ni hạ lệnh cho tài xế bóp còi ra hiệu. Các xe đi trước đều dừng cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.