NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 165

Catherine nhìn anh ta và ngày càng thấy ghét anh ta. Anh ta không hề

tỏ thái độ quan tâm đến Nina Peyton, ngoại trừ việc cô ta có thể làm nhân
chứng, là ai đó để anh ta có thể tận dụng. Cả sáng nay, anh ta không gọi tên
cô ấy một lần. Anh ta gọi cô là nạn nhân hay nhân chứng. Người mà anh ta
đang nhìn trong phòng bệnh không phải là một phụ nữ, mà chỉ đơn giản là
một công cụ để đạt được mục đích.

- Khi nào cô ấy được ra khỏi Bộ phận chăm sóc hậu phẫu đặc biệt? -

anh ta hỏi.

- Còn quá sớm để hỏi câu đó.

- Cô ấy có thể được chuyển đến một phòng riêng không? Nếu chúng

ta đóng cửa, hạn chế người ra vào thì không ai biết là cô ấy không thể nói
được.

Catherine biết chắc chắn việc này sẽ đi đến đâu.

- Tôi không cho phép sử dụng bệnh nhân của tôi làm mồi nhử. Cô ấy

cần phải ở đây để trông coi liên tục. Anh thấy những đường trên màn hình
chứ? Đó là đường điện tâm đồ, huyết áp tĩnh mạch chính và huyết áp động
mạch. Tôi là người chịu trách nhiệm trước tiên về bất cứ biến đổi nào về
tình trạng của cô ấy. Và bộ phận này là nơi duy nhất để làm việc đó.

- Chúng ta có thể cứu được bao nhiêu phụ nữ nếu chúng ta ngăn hắn

lại ngay lúc này? Cô đã bao giờ nghĩ về việc đó chưa? Trong số tất cả mọi
người, bác sỹ Cordell,biết những cô gái đó đã trải qua chuyện gì.

Cô cứng miệng khi gặp câu hỏi đó. Anh ta đã đánh đúng huyệt.

Chuyện Andrew Capra gây ra cho cô quá riêng tư và gần gũi đến mức cô
không thể kể những tổn thương đó với bố mình. Thám tử Crowe đã rạch
toang vết thương đó.

- Có lẽ cô ấy là cách duy nhất để bắt hắn - Crowe hạ giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.