NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 31

- Mấy phút nữa sẽ đến.

Người đàn ông nằm trên giường đã được cởi hết quần áo, những chi

tiết nhạy cảm đều phơi bày trước mắt cô. Ông ta khoảng sáu mươi tuổi, đã
được luồn ống thở và máy trợ thở đã bật lên. Những thớ cơ không còn sức
sống xệ xuống thành những nếp nhăn trên tứ chi gầy gò. Sườn ông ta nhô
lên như những lưỡi dao. Đây là biểu hiện của căn bệnh kinh niên trước đây,
cô nghĩ, suy luận đầu tiên của cô là căn bệnh ung thư. Cánh tay và hông
phải bị trầy xước, chảy máu là do bị lê dọc vỉa hè. Phần dưới ngực bên phải
có vết thâm tím, tạo thành một mảng màu tím trên chỗ da trắng. Không có
vết thương sâu.

Cô đeo ống nghe để xác nhận những gì nhân viên y tá đã báo cáo. Cô

không nghe thấy âm thanh gì trong bụng, không chút ầm ì, không chút lục
bục. Đó là sự im lặng của phần bụng bị chấn thương. Cô di chuyển ống
nghe lên phần ngực, nghe tiếng thở và xác nhận là ống thở đã được luồn
đúng chỗ. Cả hai lá phổi đang được thông khí. Tim đập mạnh như đang
đấm vào thành ngực. Cô chỉ cần kiểm tra trong vòng vài giây nhưng cô cảm
thấy cử động của mình như đang quay chậm và xung quanh cô, căn phòng
chật ních người lúc đó như đang chững lại, chờ động thái tiếp theo của cô.

Một y tá nói to.

- Tôi thấy tâm thu không quá mức năm mươi nữa!

Thời gian trôi đi với tốc độ đáng sợ.

- Lấy áo khoác và găng tay cho tôi! - Catherine gằn giọng - Mở khay

ve áo!

- Không đưa ông ấy đến phòng mổ sao? - Littman ngạc nhiên.

- Tất cả các phòng đã kín. Chúng ta không thể chần chừ - Ai đó ném

cho cô mũ giấy. Cô nhanh chóng túm gọn mái tóc đỏ dài đến vai, đeo khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.