NÀNG IDO - Trang 213

Chàng cúi xuống nhìn đồng hồ:
— Trời, đã nửa đêm rồi đấy! Thôi, sáng mai tôi sẽ đến sau chín giờ vậy.

Tôi mệt mỏi quá, tiểu thư chắc cũng mệt lắm rồi. Tiểu thư hãy đi ngủ ngay
đi. Chúc ngủ ngon!

Chàng gật đầu chào định đi nhưng rồi quay lại:
— Suýt nữa tôi quên mất...
Chàng lấy chìa khóa trong túi ra, và với đôi mắt buồn ngủ, chàng mở

hòm đồ của chàng ra, lấy một chiếc túi xách nhẹ. Chàng thận trọng khóa
hòm vào rồi cho chìa khóa vào túi.

— Chúc tiểu thư ngủ ngon.
Vì sao chàng lại khóa hòm vào? Có lẽ vì nàng mà chàng phải cẩn thận

vậy sao?... Không, không phải vì nàng, mà vì những người hầu cũng đi lại
ở đây.

Bây giờ còn lại nàng ngồi một mình...

Nàng ngồi trong giường, cầu nguyện, nhưng nàng không tập trung được

hết bài. Trước mắt nàng hiện lên hình ảnh chị nữ điêu khắc Ôphêlia dáng
dấp xinh xắn và câu nói của chị:

— Không phải ánh mắt của Magđôlna.
Nàng nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi trong cảm giác sung sướng, mãn

nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.