NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 129

“Kỳ cục phải không?”, Hạ Mạt mỉm cười.

“Quái đản! Loại bài này nhất thiết phải tốn công vậy sao?”, Giang

Trân Ân nhanh nhảu, “Trước tiết học đã chuẩn bị bài, trong giờ lại ghi
chép, cậu đúng là siêu quái thai!”

“Học phí cao lắm đó”.

“Sao hả?”

“Học phí cao như thế bắt buộc phải học tất cả tri thức mới đáng đồng

tiền bát gạo”.

“Ờ… có lý đấy. Nhưng ngày nào cậu cũng làm thêm tới khuya, thời

gian đâu để đọc sách chứ?”

“Lúc cậu xem ti vi trong cửa hàng thì mình đọc sách”, Hạ Mạt cười.

Giang Trân Ân tròn xoe mắt. Nhớ ra rồi! Trong cửa hàng bán bánh mỳ

hễ không có khách là Trân Ân nhảy ngay đến trước ti vi xem trộm, còn Hạ
Mạt hình như cầm sách ngồi đọc. Giờ nói ra, Trân Ân trước nay vẫn cứ
nghĩ là Hạ Mạt xem tiểu thuyết gì đó giết thời gian.

“Còn hai mươi phút nữa”.

Hạ Mạt thu dọn sách vở xong, đứng lên đi về phía cửa lớp học.

“Cái gì?”

“Bằng không sẽ muộn thật đấy”.

“Á…”

Trân Ân giọng the thé nháo nhào thu dọn bút, sách vở quăng đại vào

trong cặp sách, hốt hoảng đẩy bàn học sang bên rồi chạy xộc ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.