NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 196

“Vâng.”

“Nghe Thái Ni nói trong số năm người bọn em nhiều nhất chỉ có hai

được chính thức phát hành đĩa, hình như em ít có cơ hội nhất.”

“Chỉ cần có cơ hội em sẽ cố gắng hết mình. thời gian đào tạo vẫn

còn.” Cô điềm tĩnh nói.

“Có cần anh giúp không?”

Cô nhìn anh, không nét đùa cợt thể hiện trên gương mặt anh. Và thế là

cô đáp lại: “Cảm ơn, nếu có chỗ nào cần giúp, em sẽ nhờ đến anh”.

“Tại sao anh lại có cảm giác em đang đánh lừa anh?” Lạc Hi thất vọng

lắc đầu,”Em sẽ không tìm tới anh, đúng không? Ngay từ đầu em tránh anh
như tránh lũ lang sói, em không hề nhìn nhận anh là một người bạn”.

Hạ Mạt nhìn anh dịu dàng, đôi mắt sáng như những vì sao lấp lánh.

“Anh là bạn của em.”

Bông hồng trắng thoang thoảng tỏa ra mùi hương thơm dịu nhẹ,

Trong phút thất thần, con dao bạc trong tay Lạc Hi va vào chiếc nĩa

bạc phát tiếng kêu lanh canh.

Hạ Mạt mỉm cười.

“Em còn nhớ tối đó chúng mình cùng uống bia dưới gốc cây anh đào

không, em đã nói với anh “Hoan nghênh anh đã đến sống trong ngôi nhà
này’. Từ đó trở đi em đã coi anh như một người bạn. Nhưng cuối cùng em
lại làm cho anh có thêm cái cảm giác em đã làm hại anh.”

Môi Lạc Hi mím chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.