NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 194

“Và rồi thì em sẽ phải phát điên phát cuồng vì yêu anh. Và rồi cuối

cùng đến lượt anh sẽ bỏ rơi em, nói với em rằng chẳng qua là để anh báo
thù. Kết cục là những ngày tiếp sau đó em sẽ phải mãi mãi sống trong đau
khổ dằn vặt.” Hạ Mạt mỉm cười, lắc đầu, “Thôi được rồi, nếu đó là hy vọng
của anh thì cứ theo sở nguyện của anh cũng được, em sẽ thể hiện sao cho
khớp với những tưởng tượng của anh”.

Lạc Hi cũng cười theo, “Hình như hơi ấu trĩ”.

Cô cười nhạt không nói.

Chỉ có những người vật lộn lao động vì cuộc sống mới có bản chất ấu

trĩ. Lạc Hi không giống năm năm về trước, hình như không còn quá nóng
vội, không còn quá gay gắt. Mấy năm nay, dù anh đã sống qua những ngày
tháng thế nào đi nữa, thì Lạc Hi đang xuất hiện lại trước mặt cô đây đã có
được sư tự tin phi phàm, anh đã có thể tự kiêu với một địa vị vững chắc.

“Tay em nhiều chai sạn quá.”

Lạc Hi đột nhiên nói.

“Thiếu gia của em đâu? Sao hắn có thể nhẫn tâm để bàn tay em trở

nên thô ráp thế này?”

Trái tim Hạ Mạt đột ngột thắt chặt, cô tránh ánh mắt Lạc Hi, cô cảm

thấy mình thật nực cười, rồi cô lại nhìn anh, đôi mắt thản nhiên lắng trong,
cô nói:

“Em cũng đã không gặp anh ấy năm năm rồi.”

“Hắn không còn yêu thương em nữa à?” Lạc Hi kinh ngạc nói.

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.