NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 257

Ánh mắt Nhã Luân quét một lượt qua các tấm ảnh, Khả Hân, Đới Tây,

Ngụy Nhân, Hạ Mạt, anh lắc đầu. Lại nhìn một lượt, Đới Tây, Hạ Mạt…

“Đới Tây cũng không tồi, nhưng, hình như cô ấy thiếu hụt sự thân

thiện và sức khỏe, công chúng có thể tạm thời bị cô ấy thu hút, nhưng
không bền”. Nhã Luân cảm thấy tiếc rẻ. Thực ra Đới Tây cũng là cô gái rất
chăm chỉ, nhưng có dã tâm, công ty đã có một Vi An như thế rồi. Dạo này,
tuy Vi An đang vướng vào vụ xì căng đan ồn ào, nhưng dù sao vẫn có rất
nhiều fan hâm hộ cô. Đới Tây không thể vượt mặt Vi An được.

“Vì thế, vấn đề liên quan là ở chỗ…”, chiếc nhẫn hồng ngọc trên tay

Thái Ni lấp lánh những tia sáng sâu thẳm tĩnh mịch, “rốt cuộc Hạ Mạt có
thể hát trước công chúng được hay không mà thôi”.

Vừa dứt lời.

Điện thoại Thái Ni vang lên.

***Vẫn là nhà hàng Pháp đó.

Khăn trải bàn trắng điểm hồng phong cách điền viên nước Pháp, dụng

cụ ăn bằng bạc, chiếc bình hoa cao cổ cắm một bông hồng trắng, sofa mà
đỏ, nghệ sĩ violin tấu khúc nhạc lãng mạn.

Khách vẫn không nhiều.

Phía ngoài có những chậu cây che kín, vị trí khá yên tĩnh.

“Đang nghĩ gì thế?”

Lạc Hi buông dao nĩa trong tay xuống, anh chăm chú nhìn Hạ Mạt. Từ

hôm ở quảng trường Cầu Vồng đây là lần đầu tiên anh gặp lại cô. Lúc đầu
anh cứ nghĩ là Hạ Mạt có thể sẽ đối xử thân thiện với mình hơn, đương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.