NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 292

Bờ môi anh, bờ môi cô hút chặt vào nhau bật rên khe khẽ, hai gương

mặt bừng đỏ, nhịp đập trái tim điên cuồng.

Nụ hôn cháy bỏng, trong đôi mắt anh làn sương nhạt nhòa, làn da anh

đẹp tựa hoa anh đào, anh nhìn cô mê loạn, đắm say.

Đáng chết, anh chỉ muốn phá vỡ nét lạnh lùng lãnh đạm trên gương

mặt cô; đáng chết, anh thừa hiểu không được hôn cô như thế. Chỉ được hôn
cô thật nhẹ, như vậy anh mới không đến nỗi ngập quá sâu vào, như thế anh
mới còn có thể khống chế được lý trí bản thân.

Còn như nụ hôn này anh cảm giác mình đang phát điên phát rồ, như

sắp chết đến nơi. Cô là liều thuốc độc, anh thừa biết hôn vào là sẽ chết,
nhưng, anh không buông được cô! Anh không buông được cô!

Thôi dù có chết cũng sẽ chết với nụ hôn này!

Người Hạ Mạt rực cháy.

Máu trong cô như bị lửa thiêu, chưa bao giờ cô có cái cảm giác này!

Đột nhiên cô cảm thấy sợ kinh khủng, hình như cô đã rơi vào tay giặc,

sẽ bị hủy diệt.

Anh đang hôn cô. Cô cũng đang hôn anh. Cô nhận ra mình đang hôn

anh thật sự!

Bờ môi anh bỏng rẫy, bờ môi cô rực cháy.

Cô hoảng loạn giãy giụa muốn đẩy anh ra.

Nhưng nụ hôn của anh, nụ hôn của anh.

Cô đang run rẩy, cháy bỏng một cách đáng hổ thẹn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.