NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 302

Dẫn Đào Thục Nhi và những người đi cùng tới chỗ cầu thang máy

đứng chờ, cô thư ký Thành vội vàng phân trần giải thích rằng cầu thang
máy vừa mới lên, có lẽ phải một lúc nữa mới trở xuống. Đào Thục Nhi
mỉm cười nói: “Không sao đâu”. Hạ Mạt lại để ý thấy thực ra chỗ này có
tới hai cầu thang, một cái đang đi lên là loại thường hay gặp, còn một cái
đang đứng yên cửa bằng kim loại sơn màu tím nhạt có khắc một bông uất
kim hương màu vàng kim thanh nhã, cao quý hoa lệ, bên ngoài tuyệt nhiên
không có dòng chữ “Đang hỏng”.

Đào Thục Nhi và Thẩm Tường đều đang đứng đợi thang máy nhưng

làm như không quen biết nhau, chả ai bắt chuyện ai, không khí có vẻ căng
thẳng, kỳ quái. Thẩm Tường nét mặt không biểu hiện, lạnh lùng quý phái.
Đào Thục Nhi thì như không có Thẩm Tường, cô thì thầm to nhỏ cười nói
với cô thư ký Thành, cô thư ký Thành hơi ngượng, thi thoảng liếc mắt áy
náy nhìn Thẩm Tường. Khóe mắt Đào Thục Nhi thoáng nhìn thăm dò đánh
giá, sắc mặt Thẩm Tường càng lúc càng khó chịu, bất giác Đào Thục Nhi
không nhịn được nhoẻn miệng cười. Sau rồi, Thục Nhi phát giác Thẩm
Tường đâu có nhìn gì mình mà là đang nhìn Hạ Mạt đứng cạnh cô.

“Cô biết Hạ Mạt à?”

Đào Thục Nhi nét mặt hơi ngạc nhiên như thể vừa phát hiện ra Thẩm

Tường với mình đang cùng một chỗ.

“Không quen.”

Thẩm Tường lạnh lùng nhìn Hạ Mạt chằm chằm.

Đào Thục Nhi chau mày như đang suy nghĩ tìm kiếm điều gì đó, bỗng

dưng cô ta đưa tay bụm miệng, đôi mắt mở to kinh ngạc, “Lẽ nào… nguyên
cớ là Lạc Hi? Lạc Hi lần trước ở quảng trường Cầu Vồng đã xuất hiện làm
thay đổi cục diện sân khấu là vì Hạ Mạt sao…”.

Lạc Hi?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.