NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 32

Những ngón tay mượt mà của hắn buông lên những dây đàn, âm thanh

vang vọng, giọng hát mê hồn ca lên khúc nhạc. Dưới ánh mặt trời sắc vàng
buổi sáng, mái tóc đen óng ánh của hắn, làn da đẹp tựa hoa anh đào của
hắn, bờ môi mềm mại xinh tươi của hắn, thậm chí bộ quần áo lật phật theo
gió của hắn, đôi tất trắng của hắn, tất cả đều đẹp rung động lòng người.

Tất cả học sinh quên thở.

Tất cả thầy cô giáo quên thở.

Như thể trong giây phút đó đang bước chân vào thế giới ma thuật,

không còn nhớ gì.

Cho đến một ngày, ma thuật đó rốt cuộc cũng bị phá vỡ. Buổi sáng

hôm đó, khi Lạc Hi đang cất tiếng hát, một chiếc trực thăng xuất hiện trên
bầu trời sân trường.

Tất cả học sinh và các thầy cô giáo kinh ngạc ngẩng đầu nhìn.

Chiếc trực thăng lửng lơ trên khoảng trời trường Thánh Huy, lượn qua

lượn qua lượn lại càng lúc càng thấp, cánh trực thăng xoay vòng tạo ra
những luồng gió mạnh. Và rồi chiếc trực thăng đáp xuống khoảng đất trống
trong sân trường.

Tất cả mọi người trên sân trường đều quay người nhìn chiếc trực thăng

đó.

Bầu trời xanh thẳm.

Mây trắng.

Cửa chiếc trực thăng bật mở.

Một cánh tay phi công mang găng da đặt lên tay vịn bằng vàng trên

cánh cửa máy bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.