NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 327

Ánh sáng trong chiếu lên kính xe trong veo.

“Lạc Hi, anh đừng nên yêu em.” Cô nói nhỏ như thể nói cho riêng

mình, “Trái tim em không có chỗ cho tình yêu. Em chỉ cần có thành công,
thành công mà thôi. Để có được thành công, em sẽ bất chấp mọi thủ đoạn.
Tình yêu chỉ là một phần rất nhỏ, rất nhỏ. Hôm nay em thích anh, em sẽ ở
bên anh. Nếu thích người khác, em cũng sẽ đến với người ta”.

Lạc Hi ôm chặt vai cô, “Người em đang thích là anh, đúng không?”.

Cô nhắm mắt, “Đúng vậy”.

Cô không còn muốn kháng cự thêm điều gì nữa. Đúng vậy, cô thích

anh, tuy nhiên, cô không rõ cô đã thích anh ngay lần đầu tiên chạm mặt hồi
năm năm về trước hay là lúc ở trong khán phòng nhà hát Bảo Lai anh đệm
đàn cho cô hát, cũng có thể là lúc anh hôn cô trên con đường nhỏ lát đá
xanh.

“Vậy là đủ rồi.” Anh dịu dàng hôn lên mái tóc cô, nụ cười đẹp như

hoa, “Em sẽ mãi mãi yêu thương anh, càng lúc càng yêu, rồi một ngày nào
đó anh chết đi, em cũng sẽ vẫn mãi yêu anh như giờ phút này”.

Sắc đêm dần sâu thẳm.

Cô đưa mắt nhìn về nơi xa xăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.