NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 325

thương Thiếu gia, chắc hẳn với cậu ấy, cô đã không còn chút tình yêu
thương, thế thì… thế thì, xin cô đừng để Thiếu gia nhớ ra mình. Đau
thương cô đã đem đến cho Thiếu gia quá nhiều”.

Ngón tay Hạ Mạt nắm chặt.

Bàn tay từ từ nhói đau.

Đêm đầu thu.

Trong chiếc xe đậu bên ngoài khu trung tâm.

Hạ Mạt thất thần nhìn chiếc xích đu trống vắng, bé gái khóc hồi nãy

không biết đã bỏ đi từ lúc nào, cô yên lặng ngẩn ngơ nhìn rất lâu. Và rồi cô
nhoẻn miệng cười, nụ cười nhạt nhòa nhưng không thể nói là nhạt nhẽo.

“Mất ký ức…” Lạc Hi lắc đầu không thể tin nổi, nhưng nhìn thần sắc

của cô, anh hiểu cô không nói đùa. Đăm đắm nhìn cô, anh hỏi: “Vậy thì em
có thích con người hắn sau khi mất ký ức không?”.

“Chưa biết được.”

Cô trả lời thật đơn giản.

Ánh mắt anh vụt phẫn nộ, tức tối, “Hắn đã ấn định em là gương mặt

đại diện cho hãng, em có đi không?”.

Cô nhìn anh: “Anh nghĩ thế nào?”.

Lạc Hi im lặng hoàn toàn. Anh hy vọng cô sẽ không tham gia, một

cảm giác không an toàn trỗi dậy trong lòng anh, anh không bao giờ quên
ánh mắt Âu Thần nhìn cô năm đó, cho dù hắn đã mất ký ức đi nữa, gặp lại
cô, chắc chắn một lần nữa Âu Thần sẽ lại bị cô cuốn hút đắm say. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.