NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 357

“Cảm ơn bác sĩ”.

Hạ Mạt đáp lời bác sĩ, rồi hỏi ngay:

“Tôi có thể về được chưa?”

Cô đã mệt, rất muốn về nhà. Tiểu Trừng tuy không rõ lắm cách cô

bước chân vào làng giải trí, nhưng chắc chắn giờ này Tiểu Trừng đã chuẩn
bị cơm nước xong đang ở nhà chờ cô.

“Được” Bác sĩ nói.

“Cảm ơn”.

Hạ Mạt đứng lên, đột nhiên, đầu cô thấy choáng vàng, sao vàng nhảy

múa trước mặt, người nhẹ như bấc, cô khuỵu xuống, Âu Thần vội vàng kịp
thời đỡ được cô.

“Sao thế?”. Anh hỏi.

“Có thể là mệt”. Cô cười với Âu Thần, “Chỉ cần về nhà nghỉ ngơi là

ổn”.

“Đề nghị bác sĩ truyền nước cho cô ấy”.

Âu Thần vừa nói với bác sĩ vừa dìu Hạ Mạt quay lại giường bệnh.

“Không cần”.

Cô ngạc nhiên vội vàng từ chối, vùng vẫu định rời khỏi giường bệnh,

nhưng Âu Thần ấn cô ngồi lại. Anh quay sang nhìn bác sĩ, ánh mắt như ra
lệnh cho bác sĩ không nên kháng cự. Bác sĩ tỏ ra e ngại trước thái độ của
Âu Thần, không để ý lời cự tuyệt của Hạ Mạt, lập tức gọi cô hộ lý mang
dụng cụ và nước biển tới, chuẩn bị truyền cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.