NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 359

Và lúc này.

Cô chỉ muốn yên tĩnh ngủ một lúc.

Cô nhắm mắt lại

“Năm năm trước…”, Âu Thần đứng bên cửa sổ, ráng chiều bên ngoài

kính cửa, sắc chiều tuyệt đẹp rọi tới, “chúng ta…”

Giọng nói do dự.

Thế rồi trong phút giây.

Anh hạ quyết tâm, giọng trầm ngâm vẻ căng thẳng: “Chúng ta có quen

biết nhau, đúng không?”

Hình như bị sét đánh trúng, Hạ Mạt phút chốc cứng đờ, đôi môi trắng

bệch, hàng lông mày dựng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.