NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 416

có gì để chứng tỏ tài năng của mình, em sẽ bị người ta coi thường, không
loại trừ khả năng có khi còn gặp cả sự lăng nhục. Những người mới vào
nghề đều phải trải qua giai đoạn này. Việc em chỉ có thể làm là kiên trì mà
đi, cho đến khi em trở nên nổi tiếng, chính thành công của em sẽ là một cái
tát đập mạnh vào mặt những kẻ đã từng khinh rẻ hiếp đáp em.”

Hạ Mạt bất giác nắm chặt tay, người hơi run run. Anh tới là để an ủi

cô, sợ cô buồn, nên mới tới đây? Cô đã làm những gì? Vì cô sợ mình sẽ bị
tổn thương, nên cô đã trải lòng để làm tổn thương anh sao?! Cô khép mắt
lại.

“Phần quay quảng cáo ngày mai rất quan trọng”. Lạc Hi với lấy tờ nội

dung quảng cáo rồi đặt lên bàn, “anh đã photo một tờ cho em, trên đó có
viết những phê chú của anh, có thời gian em có thể xem thử. Nhưng…”.

Thấy Hạ Mạt chẳng có phản ứng gì.

Anh mặc kệ nói tiếp: “Với anh không có gì, chỉ có điều hy vọng ngày

mai công việc sẽ thuận buồm xuôi gió”.

Nói xong, anh đặt con mèo đen vào lòng sofa rồi đứng dậy, mọi cử chỉ

đều lặng lẽ, anh thậm chí cũng chẳng nhìn lại Hạ Mạt. Nhưng rồi, Hạ Mạt
nhìn đôi môi đẹp như hoa đào của anh đang tức giận mím chặt để lộ ra sự
đau khổ giống đứa trẻ đang tủi thân vì bị oan, nhưng lại rất quật cường
không muốn nói ra.

Trái tim cô lại trỗi dậy.

“Chờ đã.”

Trái tim nhức nhối buộc Hạ Mạt bật tiếng gọi giữ anh lại.

Lạc Hi như không nghe bỏ đi ra cửa, không ngoái lại nhìn. Thoáng

nghe như có tiếng động, Tiểu Trừng từ trong bếp đi ra thấy Lạc Hi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.