NẮNG VỠ - Trang 44

hết thời gian. Vậy thì tôi và hai nghìn chín trăm nữ công nhân trong Tan
weng company Ltd. luôn luôn phải nằm trong vùng đỏ, vùng không thoải
mái, chỉ được đái trong chín mươi giây, có phải thế không thưa các ngài
tiến sỹ kinh tế học, các ngài giám đốc các hãng, tổng giám đốc các tập đoàn
tài chính, kinh tế? Các ngài hãy mách giùm chúng tôi làm thế nào để ra
khỏi vùng đó đi? Chân tôi nặng trĩu quá rồi, nó đang rơi xuống, trọng tâm
hơi nghiêng về phía bên trái. Tôi đã cảm thấy sức nặng của nó, toàn bộ cái
chân giò thẳng đuỗn của tôi, một bộ phận của chất lượng ISO 2002 đang hạ
cánh xuống phía bên trái, là Tan weng company Ltd., là cả tương lai của
tôi, là cuộc sống của tôi. Một cái níu hay một cái gì đó bấu vào vai tôi lúc
ấy. Trong một phần triệu của một giây hình như tôi nhận ra Len, em tôi,
một công nhân trong số tám công nhân bị âm lương hàng tháng. Em đang
ngơ ngác tìm tôi. Tôi nhìn em nhỏ nhắn nghiêng nghiêng trong lớp sóng
người. Không gian đang như bùng lên những âm thanh đầy tiếng Nhân. Tôi
đã nhận ra Len hoàn toàn, em thường nằm cùng giường với tôi nhưng hôm
tôi ốm thì em chuyển sang phòng bên cạnh cho tôi được thoải mái hơn. Tôi
chợt nhớ đến Lơi, chị gái của em nhưng là bạn của tôi, một công nhân may
mắc chứng bệnh nghề nghiệp. Lơi bị tức thở và ngã xuống bên chiếc máy
chuyên vào măng séc. Cô được đưa đến bệnh viện và ở đó người ta tìm
thấy nhiều dị vật hình tròn bao bọc bởi màng nhầy và mềm ở trong lá phổi.
Cái phổi được ví như cây xanh thì cái cây Lơi đã hỏng hết chất diệp lục.
Các bác sĩ sau khi phân tích các dị vật đã kết luận do cô hít thở rất nhiều
bụi vải, những hạt bụi nhỏ li ti, có sợi kích thước lớn hơn một milimét. Thì
ra khí quản của cô khi đem ôxy vào trong tĩnh mạch phổi đem theo cả rác
công nghiệp. Lơi bị cắt một nhánh của lá phổi và vĩnh viễn tàn tật. Ngay
lập tức sau đó một phong trào đấu tranh đòi cải thiện khí thở trong các
xưởng may và từ khi ấy người ta mới lắp các quạt hút để bảo vệ công nhân
của mình. Len được chị gái giới thiệu đến và tôi coi em như em ruột của
mình. Nhà Len nghèo, em còn ngây thơ và nhút nhát quá đi. Không biết
bao nhiêu đêm em cứ nằm khóc ròng trong nách tôi mỗi lần em bị dỉn ra.
Chị em tôi cùng khóc với nhau mỗi lần nghe tin Lơi yếu. Cha em hy sinh
trên chiến trường Đông Nam Bộ, sau này được đưa về nghĩa trang quê nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.