phần quan trọng: không có gì thay đổi trên trang giấy về phương diện vật lý
- vì vậy bất cứ khi nào Jim nói rằng hình ảnh đã bị đảo lộn, chắc hẳn có gì
đó trong não đã thay đổi.
Tại thời điểm nhìn thấy cô gái trẻ, hay người phụ nữ lớn tuổi, bộ não của
anh ta đã đưa ra quyết định. Một quyết định không nhất thiết phải là có ý
thức; trong trường hợp này, đó là một quyết định cảm quan nhờ thị giác của
Jim, và cơ chế chuyển đổi thì vẫn được giấu kín hoàn toàn trong não bộ.
Theo lý thuyết, não bộ có thể nhìn thấy cả hai người phụ nữ trẻ và già cùng
một lúc - nhưng trên thực tế một bộ não không làm như vậy. Trái lại, có một
điều gì đó mơ hồ và tạo ra sự lựa chọn. Cuối cùng, nó lựa chọn lại, và nó có
thể chuyển đổi qua lại nhiều lần. Nhưng bộ não của chúng ta luôn luôn chia
nhỏ sự mơ hồ thành những lựa chọn.
Vì vậy, khi bộ não của Jim đưa ra kiến giải là cô gái trẻ - hoặc người phụ
nữ lớn tuổi - chúng ta có thể lắng nghe những phản ứng từ một số lượng
nhỏ neuron. Một số neuron có tỉ lệ hoạt động cao hơn (poppop! .pop! ..
pop!), trong khi các neuron khác chậm lại (pop!. pop!.. pop!. pop!). Không
phải lúc nào cũng là nhanh lên và chậm lại: đôi khi các neuron thay đổi mô
hình hoạt động theo những cách tinh tế hơn, trở nên đồng bộ hoặc không
đồng bộ với các neuron khác khi vẫn duy trì nhịp độ ban đầu.
Các neuron mà chúng ta đang theo dõi, tự chúng không chịu trách nhiệm
về sự thay đổi nhận thức - thay vào đó, chúng vận hành nhịp nhàng với hàng
tỉ neuron khác, nên những thay đổi chúng ta có thể chứng kiến chỉ là sự
phản chiếu của một mô hình thay đổi đang kiểm soát phần lớn não bộ. Khi
một mô hình giành ưu thế trước một mô hình khác trong não của Jim, một
quyết định sẽ được đưa ra.
Não của bạn phải đưa ra hàng ngàn quyết định mỗi ngày, điều khiển trải
nghiệm của bạn về thế giới. Từ quyết định phải mặc gì, gọi cho ai, cách