NẾP CŨ - BÓ HOA BẮC VIỆT - Trang 109

Thưc hiện ebook: www.hocthuatphuongdong.vn

109

Chẳng tham nhà ngói rung rinh,

Tham vì một nỗi anh xinh miệng cười.

Miệng cười anh đáng mấy mươi,

Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm.

Tuy sỗ sàng cô vẫn không khiến được chàng trai bắt lời, nhưng

chàng trai vẫn ngập ngừng chân bước đi, mặt còn ngoảnh lại, cô sẽ
sỗ sàng hơn, bấy giờ là để trêu ghẹo chàng trước khi chàng đi xa hẳn:

Chàng về Hồ, thiếp cũng về Hồ,

Chàng về Hồ Hán, thiếp về Hồ Tây.

Chàng bao nhiêu tuổi năm nay,

Chừng rầy mười tám, thiếp rầy bốn ba.

Mồ cha đứa bảo thiếp già,

Thiếp còn gánh nổi một và trăm kim.

Trăm kim đổi lấy lạng vàng,

Mua gương Tư Mã, thiếp chàng soi chung.

Chàng về sắm sửa loan phòng,

Thiếp xin điểm phấn tô hồng thiếp theo.

Xong câu hát chàng trai đã đi khuất cô lại cúi xuống làm việc. Hát

thì hát nhưng việc làm không bao giờ cô xao nhãng. Tay vẫn cấy lúa,
vẫn cắt cỏ, vẫn đập đất nhưng mồm vẫn hát, và có khi sau mỗi câu
hát vẫn có những chuỗi cười ròn rã.

Nếu chàng trai hát đáp thì những câu hát sẽ chuyển từ những lời

hứa hẹn, đến ngày thành hôn, rồi trong câu hát ta thấy cả sự thách
cưới chua ngoa, nó thành một tập quán của dân Việt. Đã đành rằng
câu hát chỉ tượng trưng, nhưng đó cũng chứng tỏ một phần nào tục
lệ thách cưới ở dân tộc ta. Đây là một trong nhiều bài, cô gái thường
hay hát về thách cưới:

Em là con gái nhà giàu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.