NẾP CŨ - TIẾT THÁO MỘT THỜI - Trang 194

193

Tinh thần trọng nghĩa phương Đông

triều đình, thấy anh tôi, tôi lại nhớ đến vua cũ và công tử Thị
bị chết ở chuồng ngựa.

Người kia bảo:
- Công tử đã cho anh là bất nghĩa sao không bỏ đi nơi khác.
Thúc Miện trả lời:
- Anh tôi chưa nỡ tuyệt tình với tôi, sao tôi lại tuyệt tình

trước.

Lỗ Tuyên Công sai sứ đến thăm hỏi và đưa tặng vàng bạc.

Thúc Miện nhất định chối từ không chịu nhận, mặc dầu sứ
giả khẩn khoản nói mãi.

Người bạn của Thúc Miện bảo:
- Công tử không chịu làm quan cũng đủ tỏ nghĩa khí rồi,

nay công tử túng thiếu, chúa công ban cho, can gì mà từ chối.
Dẫu công tử nhận cũng không ai dám bảo là tham.

Thúc Miện chỉ cười không nói gì.
Sứ giả về thuật lại với Tuyên Công. Tuyên Công nói:
- Em ta vốn nghèo, lại không chịu nhận của ta ban cho,

không biết lấy gì mà tiêu.

Một đêm, Lỗ Tuyên Công sai người đến rình xem Thúc

Miện làm gì, thì thấy đang thắp đèn ngồi khâu giày để ngày
hôm sau đem bán lấy tiền ăn.

Lỗ Tuyên Công than rằng:
- Em ta đành chịu nghèo không nhận của ta ban cho, coi

là của bất nghĩa. Thôi ý em ta đã muốn học lối Bá Di, Thúc
Tề, ta cũng mặc.

Thúc Miện suốt đời không chịu ăn lộc của anh, cũng không

nhắc đến lỗi của anh bao giờ.

Người nước Lỗ ai cũng khen Thúc Miện là người nghĩa

khí, cam chịu nghèo, không muốn giàu bất nghĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.