NẾP CŨ - TÍN NGƯỠNG VIỆT NAM QUYỂN THƯỢNG - Trang 274

274

Tín ngưỡng Việt Nam – Quyển thượng
Tác giả: Toan Ánh
Nhà xuấ tbản: Trẻ

Lần này thầy đi núi Tà Lơn và dẫn theo có một mình ông Ngô Thành Bá,

tức Biện Đài ở xã Hòa Hảo.

Khởi hành ngày mùng 6 tháng giêng năm Canh Thìn (1940). Hai thầy trò

được chở đưa bằng xe đạp đến Vàm Cái Đầm. Sau khi đò cập bến nhà máy
Năng Gù (thôn Bình Mỹ), thầy trò lên xe đò đi Châu Đốc, rồi sang xe khác đi
tới Tịnh Biên vào lúc ba giờ chiều.

Trong đêm nghỉ trọ tại nhà của một người cô của ông Đài, ông có giảng

đọc thuyết pháp cho nhiều người đến nghe.

Sáng bữa sau, thầy trò lên xe đò đi Cần Giọt và tới đó lối ba giờ chiều.

Thầy trò lại nghỉ trọ nhà một ông lão tuổi ngoài 70, đệ tử của ông Cử Đa và
là em của ông Trần Bá Lương tức Hai Lương.

Ông có minh giải về sự khai mở trực giác cho ông chủ nhà và nhiều người

lân cận đến nghe. Ông cũng có đọc thuộc lòng rồi giải nghĩa cuốn thứ ba
Sấm giảng để khuyến khích các vị ấy nên vững bước trên con đường đạo
hạnh. Nghỉ đây một đêm, sáng lại ông từ giã ông lão để lên non.

Tới chân núi hồi 8 giờ, hai thầy trò xuống suối tắm rửa, thay đổi quần áo,

mỗi người mặc một bộ đồ dà. Tiến theo con đường “cam chại” (đường đi
non) thầy trò tới Trung Tòa (hay là Long Thuyền) lúc một giờ trưa, ghé vào
một ngôi chùa nhỏ và tặng mấy nhà sư trong chùa ba cuốn giảng của thầy
(quyển 1,2,3) rồi từ giã ra đi.

Đến ngả tẻ, ông bảo đi qua điện cô Nhứt (gần hơn một phần ba đường

lên điện Minh châu). Đường đi dốc ngược, gập ghềnh bước tới muốn sụt lui
nên ba giờ chiều mới đến điện cô Nhứt. Lối năm giờ chiều, thầy trò đi ngang
qua lộ lớn (bề ngang trên bốn thước) rồi đi lần tới điện Cao Vân. Đêm thầy
nghỉ trên một tảng đá cao khỏi đầu, rộng bằng hai bộ ván ngựa, mặt bằng
phẳng.

Sáng ngày mùng 9, thầy trò đi lên “Ruộng Năm Dây”. Tại đây có đường

mòn đi qua Bà Ngự. Rồi thầy trò đi lần tới “chầu Thiên”, một cảnh thiên nhiên
đẹp nhờ tòng bá lộn chen không cao không thấp. Khi còn cách “Tứ Giao
điện” lối 100 thước, mặt trời vừa chen lặn. Thầy dừng chân lại bảo đừng nói
chuyện. Chẳng có một bóng người! chỉ có chén bát, tương chao và những
chiếc đũa nằm bừa bãi trên bàn.

Sẵn có nồi nước tại đó và vì đói quá, ông Đài hốt cơm khô đem theo bỏ

vào nồi đun lửa nấu. Theo lời ông Đài thì bữa cơm ấy ông ta ăn ngon nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.