NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 113

***

Ra đến công viên Champ-de-Mars, không khí lạnh cóng. Martin xoa hai

tay vào nhau cho ấm và bước vài bước về phía kè Branly. Bị dòng sông lôi
cuốn không thể cưỡng lại, anh bước lên cầu Iéna nối từ tháp Eiffel tới
quảng trường Trocadéro. Đến đây, đứng trên bờ sông, ánh mắt anh lạc trong
vũ điệu của những chiếc sà lan và thứ ánh sáng lập lòe như đom đóm.
Những bông tuyết vẫn tiếp tục xoay vần trong không trung, nhưng giờ trông
chúng không còn giống như những túm bông trắng mà nhuyễn như bột
cocain.

Anh lôi từ trong túi áo ra tấm vé máy bay mà anh đã cố tình không để

lại trên bàn nhà hàng.

San Francisco…

Chỉ cần nhắc tới tên thành phố thôi là anh đã cảm thấy toàn thân rung

động. Một cảm giác lẫn lộn, thoạt đầu giống như nỗi bồi hồi khi nhớ về quá
khứ, rồi một đợt sóng từng khiến anh phải chống cự kịch liệt để khỏi bị
nhấn chìm và mất kiểm soát.

Lại thêm một lần nữa, cái cảm giác trống rỗng đau nhói dội lên từ những

ngày hè huyền thoại năm ấy, vòng tay che chở của Gabrielle, lần duy nhất
cho anh cảm giác như hai hòa thành một.

Tại sao tình yêu lại là một chất gây nghiện triền miên?

Tại sao khi yêu người ta lại để lại trong nhau nỗi đau đến vậy?

Tiếng nhạc từ chiếc đàn dương cầm tay quay

(1)

đưa anh quay trở về thực

tại. Anh nhận ra giai điệu trong bộ phim rất hay của Truffaut, anh nhớ lại
tên bài hát: Vòng xoay cuộc đời.

Cuộc đời đúng là như vậy thật…

Lúc là một vòng xoay khiến người ta ngây ngất, giống như trò chơi đu

quay thời thơ ấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.