NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 170

Lúc này, chiếc xe bốn thì đã chạy tới Embarcadero, con đường xương

sống chạy dọc theo bờ biển. Khu công nghiệp cũ này đã biến đổi ngoạn
mục kể từ sau vụ động đất năm 1989. Khu kho cảng đã biến thành một đại
lộ trồng toàn cọ dọc hai bên và uốn lượn theo bờ biển suốt mười cây số,
khiến những người thích đi xe đạp và trượt patin đều vô cùng thích thú.

Archibald đi qua cả bến phà cuối cùng, nơi có ngọn tháp cao 70 mét,

bốn phía đều gắn đồng hồ, nó đã đứng vững sau mọi trận động đất. Những
cửa vòm bằng gạch và sàn lát đá hoa cương khiến cho tòa nhà mang vẻ
quyến rũ rất Tây Ban Nha. Ngỡ như đang ở Miami, Lisbonne hay Séville…

Rồi chiếc xe phóng lên một con đê thoai thoải kéo dài tới sát Thái Bình

Dương, nối với lối vào một nhà hàng sang trọng nằm trên mặt biển, nơi
dành cho tầng lớp thượng lưu.

Bị bất ngờ, Martin dừng xe khựng lại và vội vàng tấp vào chỗ đậu xe

buýt, trong khi đó, nhân viên nhà hàng đang dắt chiếc mô tô của Archibald
tới bãi đậu và người quản lý nhà hàng dẫn hắn vào một bàn trống trên sân
thượng.

***

Đêm đã xuống.

Những tòa nhà chọc trời trong khu thương mại lấp lánh trong bóng đêm.

Xa xa, trên đồi Telegraph Hill, tòa tháp Coit Tower rực lên trong bóng tối
trông như một thanh kiếm trấn thủ. Ánh lửa từ chiếc Zippo lóe lên rọi sáng
khoang xe trong chốc lát và Martin tranh thủ rít một hơi thuốc dài.

Lại tiếp tục chờ đợi.

Lại tiếp tục chĩa ống nhòm vào Archibald, và tự hỏi không biết giờ có

phải là lúc thích hợp để can thiệp hay không.

Nhưng bây giờ, mọi thứ đã thay đổi. Hắn không còn là tên trộm thiện

xảo khiến anh mê mải nữa, bây giờ hắn là cha của Gabrielle và là người
tình của Valentine.

Người đàn ông đang yêu này sao mà giống anh đến thế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.