tai nghe hi-fi gắn trên tai, người thanh niên này hoàn toàn ở trong thế giới
riêng của mình. Mỗi người một việc, mỗi người một sở thích: đó chính là
triết lý sống trong thành phố này, cũng chính là điều tạo nên sức hấp dẫn,
quyến rũ và thu hút của nó…
Phía xa bờ biển, nép vào những vách đá, một đôi thanh niên đang e dè
hôn nhau, trông rõ vẻ đang khám phá những vị ngọt diệu kỳ của tình yêu.
- Anh có thấy họ hơi giống chúng mình không? một giọng nói cất lên từ
phía sau anh.
Martin rùng mình khi nhận ra giọng nói. Gabrielle ngồi xuống cách anh
một mét và thu hai đầu gối xuống dưới cằm.
Anh cố giữ vẻ bình thản. Rồi anh chỉ đủ can đảm để quay đầu về phía
cặp thanh niên mà thừa nhận:
- Phải, đó chính là chúng mình thời ấy.
- Đúng vậy, nhưng họ tỉnh táo hơn! Em cũng chẳng rõ anh có còn nhớ
tất cả những gì chúng mình đã làm trên bãi biển này không…
- Mọi thứ đã quá xa rồi.
- Cũng chẳng đến nỗi xa xôi lắm, cô chỉnh lại. Chắc anh vẫn nhớ câu nói
của Faulkner mà anh đã viết cho em trong một lá thư: “The past is never
dead. It's not even past
Anh chẳng buồn che giấu sự cay đắng:
- Vậy là anh biết được cho dù không trả lời thư anh, ít nhất em cũng đã
đọc…
- … và em vẫn còn nhớ, cho dù đã mười ba năm trôi qua.
Lần đầu tiên anh thực sự nhìn cô, và anh cảm thấy mi mắt mình chớp
liên hồi ngoài ý muốn, giống như đâu đó trong anh vẫn tưởng rằng những
khoảnh khắc được gặp Gabrielle chỉ là thoáng qua và nhất định anh sẽ phải
mau chóng khắc ghi hình ảnh này trong tâm khảm.