NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 121

- Tôi không thể chịu được nữa- bà nói bằng một giọng trầm trầm- Anh tha
lỗi cho tôi và đi ngay đi, lẽ ra tôi không nên nói chuyện với anh.

Arthur lại xin lỗi lần nữa, xoa đầu con chó và chậm rãi rời xa. Anh vào

xe ôtô của mình, lúc xe xa dần, anh thấy qua gương chiếu hậu của ôtô bà
mẹ Lauren đang nhìn theo anh. Khi anh vào nhà, Lauren đang tập đứng
thăng bằng trên một chiếc bàn thấp.

- Em làm gì vậy ?

- Em luyện tập.

- Anh thấy rồi.

- Mọi chuyện diễn ra như thế nào ?

Anh kể cho cô nghe một cách chi tiết về cuộc gặp gỡ, thất vọng vì đã không
làm thay đổi được lập trường của mẹ cô.

- Anh không gặp may rồi, mẹ em chẳng thay đổi ý kiến bao giờ đâu, bà ấy
cứng đầu cứng cổ lắm.

- Đừng khắt khe thế, mẹ em rất đau khổ.

- Anh có thể làm một chàng rể lý tưởng được đấy.

- Nhận xét này có ẩn ý sâu sắc gì thế ?

- Chẳng có gì cả, anh là loại người được các bà mẹ vợ quý lắm đấy.

- Anh thấy cái suy nghĩ này của em rất tầm thường, và anh không cho đó là
chủ đề đáng để ta nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.