- Em làm một vòng quanh khu nhà trong khi các anh triết lý về cà phê.
- Vậy em thấy sao?
- Mày lại đang nói với cô ta đấy à?-Paul ngắt lời bằng một giọng bực tức.
Không hề chú ý đến câu hỏi của Paul, Arthur quay sang Lauren:
- Em thích à ?
- Lẽ ra phải tỏ vẻ khó tính,-cô trả lời,- nhưng anh phải kể cho em nghe
nhiều điều bí mật đấy, ở đây đầy những điều bí mật, em có thể cảm thấy
điều đó trong mỗi bức tường, mỗi đồ vật.
- Nếu tao quấy rầy mày thì mày cứ việc coi như tao không có ở đây!- ông
bạn chí thân của Arthur lại nói.
Lauren không muốn tỏ ra bội bạc nhưng cô rỉ tai anh rằng cô rất muốn được
một mình với anh. Cô nóng ruột muốn được anh dẫn đi xem các nơi.Cô nói
thêm rằng cô rất muốn họ được nói chuyện với nhau. Anh muốn biết là về
điều gì, cô trả lời : “ Về nơi này, về trước đây”.
Paul chờ đợi để Arthur cuối cùng cũng hạ cố nói với anh nhưng Arthur có
vẻ lại tiếp tục trò chuyện với người bạn vô hình của mình. Paul đành quyết
định ngắt lời họ.
- Nào, mày có cần đến tao nữa hay không, không thì tao quay về San
Fransisco, có nhiều việc ở công ty với lại những cuộc chuyện trò cùa mày
với Phantomas làm cho tao khó chịu.
- Đừng có hẹp hòi thế, được không?