NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 698

kéo thấp xuống mặt, dưới cằm mọc râu quai nón nên cô không
nhìn rõ diện mạo của anh ta. Người đàn ông lấy một chùm chìa
khóa ở trên bàn, đi đến trước mặt Diêu Mông, thử một lúc rồi mở
khóa cho cô.

Diêu Mông ngã vào lòng anh ta. Đôi cánh tay rắn chắc của anh ta

ôm chặt người cô, chặt đến mức cô không thở nổi. Sau đó, anh ta
đỡ cô đi ra ngoài hang động.

Rời khỏi hang động, anh ta kéo Diêu Mông đi thẳng về phía

trước. Cho đến khi phía xa xa thấp thoáng ánh đèn pin, người đàn
ông đột nhiên buông tay cô, lao vào rừng cây bên cạnh. Bóng lưng
của anh ta rất xa lạ, nhưng cũng hơi quen thuộc. Hình như cô đã
gặp ở đâu đó nên mới có ấn tượng sâu sắc?

“Anh là...” Cô cất giọng khản đặc: “Anh vẫn chưa chết... Tại

sao...”

Bước chân người đàn ông dừng lại một giây, sau đó anh ta đi

nhanh hơn, chỉ một loáng đã mất hút. Còn cô không có sức lực, đi
vài bước liền ngã sấp xuống đất.

Diêu Mông từ từ ngồi dậy, Hứa Hủ vội vàng đỡ người bạn. Diêu

Mông chỉ tay về ngọn núi trước mặt, nói nhỏ: “Hắn ở trong hang
động, mình không nhớ rõ vị trí cụ thể... Đại khái là trong rừng cây
ở phía tây, gần đỉnh núi.”

Hứa Hủ muốn cùng bác sỹ đưa Diêu Mông đi bệnh viện gần nhất

nhưng Diêu Mông cự tuyệt.

“Không sao đâu.” Gương mặt cô vô cảm, đôi mắt trống rỗng:

“Mình chờ ở đây. Hứa Hủ, mình muốn yên tĩnh một mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.