NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 730

“Em không muốn anh chết... Em không nỡ...” Diêu Mông đáp.

Lâm Thanh Nham cười khẽ một tiếng: “Thật không?”

“Đương nhiên là thật. Anh là người quan trọng nhất đối với em.

Điều này vĩnh viễn... vĩnh viễn không thay đổi.”

Lâm Thanh Nham im lặng một lúc, Hứa Hủ chỉ nghe thấy tiếng

thở ngắn của Diêu Mông. Lâm Thanh Nham đột nhiên bật cười
một tiếng, ngữ khí của hắn rất vui vẻ: “Vậy chúng ta chứng thực
điều em vừa nói có được không?”

“... Được. Anh muốn chứng minh thế nào?”

Lòng Hứa Hủ nặng trĩu. Cô quả nhiên nghe thấy tiếng Lâm Thanh

Nham đứng dậy và tiếng bước chân mỗi lúc một gần. Tấm vải trùm
trên người cô nhanh chóng bị kéo ra.

Đập vào mắt Hứa Hủ đầu tiên là bầu trời tĩnh mịch và rừng cây

âm u. Sau đó, cô nhìn thấy Diêu Mông và Lâm Thanh Nham, bọn
họ ngồi cách cô vài bước chân. Dưới thân ba người trải một tấm
thảm nhung màu trắng cực lớn. Cô vốn nằm ở một góc, bị tấm
thảm trùm kín người.

Địa hình xung quanh hơi quen mắt, cô từng đến nơi này.

Không ngờ Lâm Thanh Nham đưa cô đến đây.

Lâm Thanh Nham túm cánh tay Hứa Hủ kéo cô đứng dậy bằng

động tác tương đối nhẹ nhàng: “Cô có thể đứng lên không?”

Hứa Hủ không dám chống lại hắn, cô chống tay xuống đất đứng

dậy, vừa vặn chạm mắt Diêu Mông. Trong lòng hai người đều run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.