NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 117

Nếu nhắc đến mục tiêu phấn đấu, vậy thì bây giờ Diêu Mông đã có thể xác

định, cô hy vọng trở thành người như Quý Bạch. Cô và anh vốn cùng một
loại người, cùng có ngoại hình xuất sắc, cùng nói chuyện bằng thực lực,
cùng chững chạc già dặn như nhau.

Vậy mà người đàn ông khiến cô phải ngước nhìn, người có quyền cao

chức trọng trong đội hình sự lại nhận Hứa Hủ làm học trò. Còn cô phải đi
theo cảnh sát Ngô, một người cảnh sát sắp về hưu. Chỉ tính đến xuất thân
trong cục cảnh sát, cô đã thấp hơn Hứa Hủ một cái đầu.

Bây giờ, mỗi sáng anh còn đích thân huấn luyện Hứa Hủ. Hai người sớm

tối bên nhau, Diêu Mông thậm chí có linh cảm, bọn họ sẽ xảy ra điều gì đó.

Đây là điều cô không muốn chứng kiến, cũng sợ phải chứng kiến.

Vì gia đình không ở thành phố Lâm nên mỗi khi tan sở, Quý Bạch gần như

là người cuối cùng rời khỏi văn phòng.

Hôm nay, Hứa Hủ ở lại làm thêm đến tối muộn, bởi cô phải hoàn thành

công việc Quý Bạch giao phó. Diêu Mông cũng chưa ra về, cô không rõ
tâm trạng của mình lúc này. Cô biết làm vậy là hơi mù quáng và không lý
trí, nhưng buổi trưa nghe nói Quý Bạch huấn luyện Hứa Hủ, bây giờ thấy
văn phòng Quý Bạch vẫn bật đèn sáng, cô bỗng dưng không muốn ra về.

Hơn 9 giờ tối, Quý Bạch tắt đèn đi ra ngoài. Nghe tiếng bước chân, Diêu

Mông cũng vội tắt máy vi tính đứng dậy, cúi đầu sắp xếp lại túi xách của
mình.

Quý Bạch đảo mắt qua Hứa Hủ vẫn đang cắm cúi gõ chữ trước, sau đó mới

nhìn Diêu Mông: “Sao em còn chưa về?”

Diêu Mông nhoẻn miệng cười với anh: “Em về đây, vừa rồi có một chút

công việc chưa làm xong.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.